Cùng thời gian…Chợ Đại Ngải…

Là con nhà đại gia,ăn chơi đàn điếm dĩ nhiên là rành sáu câu vọng cổ,Âu,Mỹ châu,Phố đèn đỏ xứ Hàn,xứ Thái đều có dấu gót chân cũa Kiệt thiếu gia…tuy là vậy nhưng Kiệt cũng có đạo đức đàng hoàng…bỡi vậy khi nhìn ‘đám gái’ trình diện ,Kiệt hoãng hốt …bộ muốn ở tù sao…rỏ ràng là con nít mà,14,15 tuổi là cùng…tất cả đều còn vị thành niên…Kiệt không thoãi mái lắm,nói đúng ra là hồi họp,sợ xón đái…chuyện bất hợp pháp khiến Kiệt tâm trạng bất an…

Nhìn nét mặt hoãng hốt của Tuấn Kiệt,Lưu Kiến Quân cười thầm…đúng là nhát gan…gã liền lên tiếng trấn an:

– Yên tâm đi…chổ nầy có CA bảo kê…làm ăn mười mấy năm nay rồi…anh bảo đãm,chú mầy cứ vui chơi thoãi mái…còn nếu thấy sợ thì cứ uống rượu với anh em là được rồi..hahaha…Quân nhái mắt ra hiệu cho Lý Tuấn Phàn…

Ánh mắt dâm đãng liếc nhìn ‘mấy em út’,Phàn nhỏ giọng:

– Yên tâm đi…như vậy mới không sợ bệnh,không cần phải đeo bao…còn zin đó…em nào cũng bót…hahaha…không cần phải sợ đâu…

– Nhưng…nhưng đều là vị thành niên…

– “Kiệt thiếu gia…cậu đã từng qua Bangkok chơi chưa?nếu có dịp lựa một ngày mình qua đó chơi một chuyến cho cậu mở rộng tầm mắt..hahaha trên con đường Cowboy street …cậu tìm được em 18 tuổi coi như cậu may mắn…” Lý Tuấn Phàn cười hắc hắc khoe mình ăn chơi lịch lãm…

Kiệt đỏ mặt ngượng ngùng…Thailand hắn đi chơi nhiều lần nhưng ăn chơi gái gú thì chưa rành đường đi nước bước, nghe Phàn khoe khoang, cãm thấy ’quê mùa lạc hậu’…

– Âỵ đừng có nói bậy nói bạ…đừng nghe hai thằng nầy,Tuấn Kiệt…cậu cứ ngồi uống rượu chơi là được rồi…tự nhiên đi..tôi đi toilette…

Lưu kiến Quân đi ra ngoài…hai mẹ con Trúc,Tiên đang đợi hắn.

– Sao rồi?

– Xong hết rồi… 10 kí…để sau cóp xe…

– Tốt…Tối nay về tới Cần Thơ …sáng mai tôi sẻ chuyễn đi Sài gòn…

Lưu Kiến Quân dẩn dụ Tuấn Kiệt xuống nơi nầy mục đích chánh là đem ‘hàng’ về cho hắn…Tuấn Kiệt là còn của đại gia số 1 của Hậu Giang,CA nhìn thấy chiếc xe của Tuấn Kiệt sẻ không 1 chút ngờ vực…

– Anh Quân à…cái tên công tử kia hình như không hứng thú với đám nhỏ…Tiên cười lỏn lẻn nói…ả vừa thấy Tuấn Kiệt đã thấy thích…

– Hahaha…nếu chị Tiên có hứng thú với hắn thì cứ tự nhiên đi đừng khách sáo…tùy theo hắn thôi…hahaha cái nầy thì tui không giúp được…

Quân không còn lạ gì bản tánh dâm đãng của Tiên…bản thân hắn cũng thưỡng thức qua rồi…con đàn bà nầy thấy trai lọt vào mắt là muốn đụ…đôi khi lúc nứng cặc Quân cũng đã đụ qua…

– Vậy được..tôi vô đó giúp vui một chút vậy…

Tiên nghe Quân bật đèn xanh liên hí hửng đi vào trong đầu tìm cách dụ dổ Tuấn Kiệt…

Trúc nhìn theo con gái khẻ lắc đầu…con nhỏ nầy càng ngày càng dâm a…

– Chuyện gì?Bà cũng thích hả?để bửa khác đi…bửa nay để đứa con gái hưởng thụ trước đi….Quân cười dâm đãng…hắn biết hai mẹ con nầy,mẹ nào con nấy…có phải giòng giống lai miên nên dâm đãng?lần trước say rượu để Trúc bú cặc mình một lần…sau đó Quân cũng đụ Trúc vài lần…cũng không tệ,nhưng bây giờ chán rồi…mùi vị khác biệt tuổi tác cũng đã biết rồi…

– Cậu nói tới đâu rồi vậy…ừm…lần nầy 10 ký…chuyển đi Sài gòn,tui chỉ giử 2 kí phân phối quanh vùng…lần tới phải tăng thêm số lượng mới được…

– Ai lại không muốn…phải có mới được chứ…Quân nhăn mặt…

– Nói cho cậu biết thôi…tôi cũng biết là không dể nhưng có ai chê tiền nhiều phãi không?Trúc cười haha

– Biết rồi..tôi đi đây…Quân quay lưng dợm bước …

– Vậy là đi sao?Trúc cười lẵng lơ…xuân tình đang nhộn nhạo,muốn đụ…

– Hahaha…bửa nay không rãnh…bửa khác đi ha…

Quân bước đi bụng khinh thường:”già còn ham….”

Trúc nhìn theo bụng oán giận…

Thành Phố Cần Thơ…

– Tân Bí thư huyện ủy kiêm Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Cờ đỏ…nghe nói là một mỷ nử…

Đức vừa lái xe vừa xi xô xí xào cái miệng…chia tay với Thủy,về nhà thay đồ xong chạy tới Azerai đưa 3 chị em Nancy đi ăn tối.

Kiều Nga liếc Nancy,Kiều Chinh cười mĩm chi nghỉ bụng:”không biết khi thấy Bí thư đó là mình gương mặt hắn sẻ ra sao?chắc là mắc cười lắm…

– Sao hả?nghe người ta là mỷ nử cãm thấy máu dê sôi sùng sục lên à?

Nancy biết trường Đãng tan lúc 4 giờ vậy mà tên nầy gần 8 giờ mới ló mặt trình diện,tuy muốn phớt lờ nhưng trong bụng vẩn thấy tưng tức… mắng nhiếc vài câu.

– Khó lắm…hihihi..theo tôi thấy khó có ai đẹp bằng chị em cô..hihihi…

Đức trơ trẻn nịnh bợ…tuy ngoài mặt thản nhiên nhưng trong lòng 3 chị em như được uống mật ngọt…

Lúc nầy,có tiếng di động vang lên…là di động của Kiều Chinh…

– A lô…không biết đầu dây bên kia nói gì nhưng sắc mặt Kiều Chinh rất ngưng trọng…

– Biết rồi…tôi sẻ gọi lại sau…cậu chờ tôi…

– Có chuyện gì à?thấy nét mặt Kiều Chinh ngưng trọng…Nancy hỏi.

– Chuyện mình nhờ theo dõi hôm qua không ngờ mau vậy đã có kết quả rồi…hình như là họ còn có liên quan tới độc phẩm…tối nay họ có thể vận chuyển một số lượng độc phẩm vào Cần Thơ..sau đó sẻ chuyễn lên thành phố…

– Cái gì?độc phẩm?thiệt? là tử hình đó…bọn nào gan vậy?Đức kinh hãi hỏi…

– lập tức trở về…không đi ăn nửa…chúng ta có việc phải làm…Nancy nói.

– Hả?ừm…được.

Thấy nét mặt ba chị em nghiêm túc…Đức biết là có chuyện nên không hihi hahaha nửa…quay đầu xe trở về khu nghỉ dưỡng Azerai.

*

* *

Cần Thơ By Night…Cần Thơ về đêm,10 giờ tối là cao điễm của giờ ăn chơi…mọi tụ điễm ăn uống đú đởn hưởng lạc trong thành phố đều đông người…trái lại giờ nầy tân cục trưởng Tùng lại đang ở trên giường ngủ…hai mắt nhắm khít nhưng không phải ngủ mà là đang hưỡng thụ cái lưỡi thơm tho của vợ đang ‘lượn quanh’ đầu cặc mình…

Trước kia Tùng không được hưỡng ‘đãi ngộ’ nầy…ngay cả khi lên cơn nứng cặc nửa đêm cũng không được ôm vợ…phải chờ đến thứ Sáu mới được 1 lần…theo truyền thống chồng trên vợ dưới…muốn bú lồn Phấn cũng không cho…đừng nói chi là được bú cặc,đụ kiểu doggy…nổi uất ức bấy lâu nay khó mà diễn tả…nguyên do là Phấn cho rằng chồng mình bất tài vô dụng,là phó cục trưởng mà chẵng ra gì khiến nàng mất mặt…sinh ra chán ghét chồng…

Nay đã khác xưa…căn nhà trước kia lúc nào cũng vắng như chùa bà Đanh bây giờ khách và bà con tới thăm nườm nượp,quà cáp chất đầy nhà khiến hàng xóm hâm mộ.Lảo hiệu trưởng trước kia thường hay làm khó Phấn,thường bóng gió gạ nàng cho hắn đụ cũng may nàng chưa sa ngả…chỉ một vài lần có chuyện nhờ để lảo bóp vú chút đỉnh…giờ nghỉ lại Phấn cũng hơi thẹn…Mấy ngày nay gặp Phấn,mặt lảo lắm la lắm lét có lẻ sợ nàng nhớ chuyện xưa ghi thù…

Vinh quang làm cho con người ta có tâm trạng lâng lâng vui vẻ…hai ba ngày nay đêm nào Phấn cũng chủ động mò cặc chồng,làm những gì mà trước kia Tùng thích…khiến Tùng mê mẩn…tan sở liền chạy về nhà tắm rửa sạch sẻ,ăn cơm xong hai vợ chồng lên giường…Phấn trổ tài bú liếm…chõng khu cho Tùng chơi đưa Tùng lên đỉnh…Phấn hơi sợ…địa vị Cục trưởng ngày nay muốn gái có gái muốn tiền có tiền…tiền thì tốt rồi..Phấn chỉ sợ Tùng có ai mê hoặc …vì vậy đêm tối lên giường là Phấn chủ động mò, bú cặc gợi dục, Tùng muốn chơi kiểu nào nàng cũng chìu… hy vọng chuộc lại chút ít sai lầm hi vọng Tùng không ra ngoài chơi gái…

Vì vậy,giờ nầy là giờ thiên hạ vui chơi bên ngoài,Cục trưởng Tùng ‘khiêm tốn gương mẩu’ nằm trong nhà phía dưới Phấn đang gục gặt đầu tóc như gà mổ thóc…

Thình lình,tiếng chuông di động vang lên…Cục trưởng Tùng đang ‘phê’ nên chẳng màng…tiếng chuông tắt…vài giây sau lại kêu lên…Cực chẵng đã…Tùng bắt máy…

– A lô…Tôi là Trần Đức… Tùng Cục trưỡng…tôi không làm phiền ông chứ?

Tùng chưa kịp nói tiếng a lô…nghe tiếng nói từ bên kia khiến hắn tỉnh cơn mê…ngồi bật lên như cái lò xo,miệng đang ngậm cặc Tùng, Phấn cũng ngạc nhiên nhả ra nghe ngóng…

– A lô…là cậu à…hahaha…xin chào Đức tổng…xin hỏi có chuyện gì sao?giọng Tùng Cục trưởng thập phần cung kính…

– Chuyện là vầy…Tôi được tin có một nhóm người sắp vận chuyển 1 số lượng ma túy vào thành phố nên gọi báo cho Cục trưởng….

Tùng Cục trưởng hít một ngụm khí lạnh…’1 số lượng ma túy’ có nghĩa là nhiều kí lô …vừa mới được nắm chức Cục trưởng,đang cần thành tích để củng cố địa vị…phần ân tình nầy của Đức tổng bao la như trời biển a…

– Đức tổng..cậu có chỉ thị gì xin cứ nói…Cục CA nhất định sẻ hoàn tất nhiệm vụ…

Tùng cục trưởng vô cùng khiêm tốn hứa hẹn…

– Hahaha…Chuyện là vầy…

Nét mặt Tùng Cục trưởng hớn hở,kích động,sau khi nghe xong…tiền đồ quan trọng nên không còn hứng thú nữa…xô Phấn ra,nhãy xuống giường hối hả mặc đồng phục CA…

– Chuyện gì?tối rồi…có chuyện gì quan trọng để mai không được à?Phấn giọng ỏng ẹo,oán giận…

– Em mà biết cái gì…đàn ông làm công tác đàn bà đừng xen vào…Tùng Cục trưởng nói xong oai phong bỏ đi…

Phấn sửng sốt…trước đây tên nầy có ăn gan báo cũng không dám như vậy,bây giờ…càng nghỉ Phấn càng sợ,bất an…không biết từ nay còn kèm kẹpTùng được nửa hay không…

Liên tiếp gọi ra ba cú điện…tuy chỉ là ‘thông báo’ cho CA tin ‘bom tấn’…hành động ra sao là để coi khả năng của họ nhưng một khi tóm được bọn người mua bán độc phẩm…cái công nầy không nhỏ…đây mới chính là cái Nancy muốn,mục đích là ‘tô son dát vàng’ cho cái thành tích mà Đức cần,lót đường cho quan lộ của nó.

Đức liếc nhìn 3 chị em chỉ chỏ bàn luận trên bản đồ lấy làm đắc ý…chỉ còn Kiều Chinh là chưa ‘xử lý’ thôi…nên chỉ có thể tạm nói ’hai bà vợ rưỡi’… vấn đề thời gian thôi…đêm nay chắc là không được rồi…từ hôm qua đến bây giờ cô nàng nầy thỉnh thoãng nhìn mình mà ‘má đỏ hây hây’…rỏ ràng là biết ‘chạy trời không khỏi nắng’…hắc hắc hắc…Nói cũng đúng mình rỏ ràng là ‘mả táng hàm rồng’…Kiều Nga là một vưu vật,Kiều Chinh chắc cũng không kém…Đức đang suy nghỉ làm sau huấn luyện hai em nầy một cách triệt để…bất chợt Đức ngẩn ra…mặt đỏ bừng kích thích nghỉ:” có khi nào ‘nhất long tam phụng?’…

– Nà…lại đây …làm gì đứng đó mặt bư ra vậy?đang nghỉ bậy nghỉ bạ gì đó?

Nancy thấy Đức miệng cười cười nìn về phía bên nầy với vẻ mặt đầy ám muội …không biết tên nầy đang nghỉ gì nhưng nàng biết hắn cái gì cũng ‘méo mó’ được liền ‘quát mắng’…

– ‘Sweatheart’ …tôi đang nghỉ mình đúng là mả táng hàm rồng…đâu có nghỉ gì bậy bạ đâu à…Đức ủy khất nói…

Mặt Nancy đỏ như ráng chiều…hung hăng trừng mắt nhìn Đức nhưng trong lòng thì ngọt ngào với tiếng gọi ‘sweatheart’ từ miệng nó…Kiều Nga,Kiều Chinh cuối mặt cười trộm…

– Lại đây đi…tuy rằng Cục CA sẻ có kế hoạch riêng của họ nhưng cậu cũng phải nắm vững để có ý niệm…nếu thấy kế hoạch họ có thiếu sót thì cậu cần bổ túc…Nancy nhìn vào màng hình trên máy vi tính nói.

– Hả..tôi?tại sao?

– Chị hai đang bồi dưỡng đánh bóng hình tượng của cậu đó ‘ngốc tử’ à…sau nầy họ mới thật sự coi trọng cậu…hiểu chưa?Kiều Nga ‘gắt’…

– Ừm…vậy được…

– Nà… theo tình báo bọn họ từ Cần Thơ xuống hiện đang ở trong căn biệt thự gần chợ Đại Ngải…sau đó mang số lượng ma túy về Cần thơ… Như vậy cần 4 đội…

“Cần một đội…trú tại Đường Đại Ngãi…Cậu và Kiều Nga làm việc với đội nầy…sau khi nhận được tin bọn chúng bị bắt thì dẫn người xông vào khám xét…

“Thêm một đội trú trên quốc lộ 91 gần bệnh viện Hoàn Mỷ Cửu Long…khi bọn chúng đi qua liền thông báo cho đội kế tiếp ,sau đó bám đuôi theo chúng..giử một khoãng cách nhất định đừng để bọn chúng phát giác bị theo dõi…

“Đội kế tiếp…ừm gọi là đội thứ ba đi…cũng đóng trên quốc lộ 91…gần đường số 30… chận đường và bắt chúng khi nhận được tin tức…bọn chúng không thể quay đầu chạy được..

“Đội thứ tư cũng là đội chót…cùng lúc với đội thứ nhất…có nghĩa là sau khi bọn chúng bị bắt liền tiến hành khám xét nhà của thiếu gia Tuấn Kiệt…tức là nhà của đại gia Huỳnh Tuấn Anh…

– Hả?tại sao?có liên quan gì tới hắn?Đức kinh ngạc.

– Cậu còn nhớ hôm mình đi ăn bánh xèo có gặp 4 người không?là bọn chúng…Kiều Nga nói…

– Cái gì?nhà hắn giàu sụ sao lại buôn bán thứ nầy?…có lầm lẩn không?

– Chuyện đó thì phãi còn điều tra mới biết…bây giờ bắt hắn trước,xét nhà hắn…Còn nửa…đây là sơ bộ của kế hoạch…nếu thấy kế hoạch của cục CA không sai biệt lắm thì không cần xen vào…còn thấy sai biệt quá nhiều thì cậu phãi… chỉnh sửa…

Ngừng một chút,hớp một ngụm nước Nancy nói tiếp:

-Thân phận của cậu bây giờ là nhân viên cục an ninh quốc gia thuộc tổ tình báo chịu sự huấn luyện đặc biệt của thiếu tá Kiều Nga…

– Hả?Đức sửng sốt…miệng mở to hình chử ‘O’ quả trứng gà có thể nhét vào được…nghỉ:”hôm kia mới ‘dập’ nàng một trận lại còn hăm he bắt nàng ta nuốt…không biết con nhỏ nầy có thừa cơ trả thù không đây?”nghỉ tới đây thấy ớn ớn liếc nhìn Kiều Nga…đúng lúc nàng ta cũng đang nhìn về hướng nầy cười cười vô cùng khó hiểu…

– Không phải đùa đâu..đây là thân phận chìm của cậu…thân phận ngoài ánh sáng là cán bộ nhà nước…hiểu chưa?Nancy nghiêm túc nói,ánh mắt sắc lạnh nhìn Đức khiến nó cãm thấy hơi rét nghỉ bụng…”con cọp cái nầy trên giường thì phóng đãng,làm việc thì nghiêm trang,nói chuyện thì chận trước đón sau…cao thâm khó lường…”

– Xét nhà có cần giấy phép đặc biệt gì không?Đức hỏi…

– Cục an ninh quốc gia xét nhà chứ không phải CA…cần giấy phép sao?Kiều Chinh ‘bỉu môi’ khinh thường…

Đại Ngải…

Cách căn biệt thự nửa Âu,nửa Á trên con Đường Chợ Đại Ngải không ai để ý đến ba chiếc xe đang đậu trong bóng tối…không phãi là xe CA,ba chiếc xe ‘thường dân’…3 xe tổng cộng 10 người kể cả xe cũa Đức tổng…

– Bây giờ mới 10 giờ…không biết chờ tới khi nào…chắc lâu à…

Đức nhìn ‘huấn luyện viên’ Kiều Nga cười gợi chuyện…cô nàng nầy hình như mắc cở,có lẻ là do chuyện đêm qua…từ lúc lên xe đến chổ nầy cứ cúi gầm mặt…không nói tiếng nào…

– Nè…nói chuyện đi…

– Nói..nói chuyện gì? Kiều Nga lí nhí…

– Cô coi cô kìa..dù sao cũng có tình vợ chồng…sau lại mắc cở như vậy? Thích thú khi thấy Kiều Nga mắc cở,Đức trơ trẻn trêu chọc.

– Cái…cái gì vợ chồng?….anh nói bậy nói bạ gì đây?Kiều Nga hai má đỏ như gấc,chỉ tại trong bóng tối nên không thấy được…

– Cái gì không phải…có phải cô sẻ có con với tôi không?sau nầy đứa nhỏ sẻ gọi tôi là papa,gọi cô là mammy…vậy thì mình là vợ chồng rồi…chỉ là không có đám cưới thôi…nhưng mà thời nay là vậy đó…không cần đám cưới nhưng vẩn là vợ chồng…à nè…hôm nay là hạn chót đó…nếu không lại phải cực nhọc trở lại làm từ đầu…

– Cái gì là hạn chót?Kiều Nga trố mắt hỏi.

– Cái vụ có thai đó…mình phải làm lần thứ ba càng sớm càng tốt..nếu không hai lần kia sẻ không có kết quả đâu…giọng Đức vô cùng nghiêm túc…

– Vậy…vậy bây giờ phải làm sao?Kiều Nga có vẻ lo lắng hỏi…

– Còn biết làm sao?mai nầy mình phải làm chuyện đó nhiều hơn mới được…

– Ừm…

– Hay là tranh thủ thời gian một chút…mình làm nha…chịu không?Đức nham nhở đề nghị.

– Anh…anh điên rồi…mình đang làm công tác…hai má Kiều Nga đỏ như gấc phản đối…

– Gì chứ…em nghỉ kỷ đi…khi thấy xe bọn chúng ra,đội trưởng Thắng sẻ gọi cho mình…rồi phải thông báo cho các đội khác cũng phãi ít nhất nữa tiếng sau mình mới nhận được tin sau đó mới xông vào…Bây giờ mới 10 giờ..không biết bọn nó khi nào mới đi ra…Đức tỉnh bơ gọi ‘em’…không màng chuyện mình nhỏ hơn Kiều Nga gần 8 tuổi…

– Vậy…hôn em chắc được chứ hả?Đức choàng qua ghế cầm tay Kiều Nga vuốt vuốt…đưa tay nàng lên miệng hôn bàn tay,mút mút đầu ngón tay…

5
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận