-Có chuyện gì mà mặt mày bí xị vậy?

Thấy em gái mặt mày chù ụ một đống….Đồng Giao cười hỏi…

-Không…không có gì…

-Còn nói không có gì?nhìn là biết có chuyện rồi…nói đi xem chị có giúp gì được…

-Thì là cái chuyện ban nhạc đó…em..em không biết phải bắt đầu từ đâu…Thụy Vủ buồn bực đáp…nhìn Đồng Giao hy vọng chị mình cho chút ý kiến…

-Nè….đừng nhìn chị nha…cái chuyện nầy…chị không giúp được đâu…mà tại sao không hỏi Tú Nhi?

-Hỏi con nhỏ Tú Nhi?NO WAY…cho nó khi dể em à?nghỉ cũng đừng nghỉ tới…

-Vậy…vậy cứ đi hỏi hắn…trong lãnh vực nầy hắn rành mà…dù sao em cũng là phụ tá của hắn mà…hỏi ý kiến hắn có gì không đúng chứ…Đồng Giao đề nghị…

-Cái tên đáng ghét ấy còn tệ hơn con nhỏ Tú Nhi…cũng không được…hắn còn không nhân cơ hội nầy chà đạp thêm sao…không được…

-Không phải đâu…vậy thì phải coi em làm sao đề cập vấn đề…đừng bao giờ lộ ra cho hắn biết mình cái gì cũng không rành…Ừ đúng rồi…nói như vầy…hỏi ý hắn muốn sao…để em theo đó mà sắp xếp…đại khái là vậy..từ đó mình suy ra…chị không tin là không được…

Thụy Vủ sáng mắt lên:

-Phải ha…sao em nghỉ không ra vậy?hahaha…cứ quyết định như vậy…nghỉ liền làm,cầm di động gọi…phải một lúc Đức mới bắt máy…

-A lô…có chuyện gì vậy ?tôi đang bận lắm nha…

Đức nhìn màn hình,thấy người gọi là ‘con nhỏ xảnh xẹ’ liền không khách sáo…quả thật là nó đang bận…’Thu đại nương’ người lỏa lồ,hai tay chống lên mép giường mông chỏng ra phía sau…cặp vú đong đưa theo từng cú nắc…Cũng may trong lúc Thu đang bủn rủn thì chuông di động vang lên…vì thế tốc độ giãm nhiều rồi ngừng hẳn,lợi dụng cơ hội,Thu quay người ngồi xuống cầm cục thịt cứng ngắt kia bỏ vào miệng ra sức…

-Không có chuyện gọi anh làm gì?tưởng tôi muốn mời cơm à?

Bên kia đầu dây,Thụy Vủ ‘sừng sộ’một bước cũng không nhường…

-Muốn mời cơm tôi cũng phải lấy số rồi xếp hàng…không dể dàng đâu…hahaha…có chuyện gì nói đi…đừng có dài dòng…

Đứng bên cạnh,nhìn thấy em gái ‘phùng mang trợn má’ ,liên tưởng đến cái lối nói chuyện không nể nang con gái của tên kia…ngay chính nàng cũng đã ‘lãnh giáo’ qua rồi. Đồng Giao khẻ lắc đầu…bình thường đám hào hoa công tử luôn nhỏ nhẹ,nhường nhịn nên dần dần Thụy Vủ trở thành ‘ngang ngược’…bây giờ đúng là trời trả báo rồi…

-“Bà nhịn….bà nhịn mi..” Thụy Vủ mím môi lầm bầm trong bụng…dán trên môi nụ cười “tiểu lý tàng đao”

-Cần gặp anh để bàn thảo rỏ ràng một chút…sau đó mới đi gặp ban nhạc kia để bàn thêm chi tiết…chỉ vậy thôi…

-Vậy cũng được…nhưng cần sự có mặt của cô Mc kia…à…đúng rồi Tú Nhi…cô liên lạc với cô ta..hẹn ngày xong cho tôi biết…tốt nhất là chiều thứ Năm ha…Ờ quên nửa…hẹn ăn tối bàn chuyện cho thoãi mái một chút…quan trọng nhất là cái khoãng nầy đài truyền hình đài thọ…vậy đi…

Đức vừa nói xong cúp đường dây không đợi Thụy Vủ ừ hử gì hết…vì vậy nét mặt của nàng lúc nầy đỏ bừng vì tức giận…lần đầu tiên bị đàn ông con trai cúp điện thoại sống sượng như vậy…chuyện nầy từ trước đến giờ chỉ có nàng mới hành động như vậy…tên khốn kiếp nầy..hắn tự coi hắn là ai đây hả?

Thụy Vủ không biết là lúc đó ‘Thu đại nương’ ra sức khiến Đức cuống cuồng…nó đang trong tư thế một chân gát lên mép giường,một tay nhào nắn cặp vú,cặc thì nhấp ra nhấp vào cái miệng của ‘Thu đại nương’ trong khi đầu óc bệnh hoạn lại nhớ trước kia tới nhà,’Thu đại nương’ coi như con cháu..bây giờ cặc mình đang nắc lia lịa trong miệng bậc ‘trưởng bối’…nghỉ vậy tiểu huynh đệ liền phun ào ào…nếu không cúp máy,tiếng rên của nó sẻ vang lên bên đầu máy bên kia…như vậy còn ra thể thống gì?

Thu đắc ý,chiếc lưởi thơm tho từ từ liếm sạch đầu bóng lưởng của tiểu huynh đệ Đức,nàng mĩm cười hài lòng…ít ra cũng một lần chính nàng đã làm cho hắn dằn không được mà ‘ra’…trước đây lần nào nó muốn thì ‘ra’ không muốn thì thôi…Thu không phục…

-À…cái chuyện thăm tù…ra sao rồi?

Nằm tô hô trần truồng trên giường…tuy mới vừa phun nhưng cặc thì vẩn chỉa lên trần nhà…Đức sực nhớ Thu nói cái chuyện vào thăm nuôi ba bé Trúc…

Chuyện thăm ông ta nếu là bình thường thì không thành vấn đề…vợ chồng trò chuyện thăm hỏi nhau là chuyện ‘thiên kinh địa nghỉa’ nhưng vấn đề là đặc biệt có phòng riêng cho hai vợ chồng tâm sự…Cái nầy Đức không thoãi mái lắm,nó không thể chịu được Thu nằm ra cho ba bé Trúc đụ…không thể được.

Hôm nay đề cập đến chuyện nầy…vì lần trước Thu đã đồng ý nộp thủ tục ly dị…Đức muốn biết chuyện đi đến đâu rồi…

-Giấy tờ đã làm xong…nhưng hình như ông ấy không muốn ký tên…Thu buồn bực đáp…

-Từ từ đi…chuyện nầy trước sau gì ông ấy cũng phải ký tên thôi…nếu không thì hai năm sau cho dù ông ấy không ký thì đơn ly dị cũng sẽ được chấp thuận…Đó là luật…Đức đả hỏi kỷ rồi…nhưng tạm thời…đừng vào thăm…để tránh phiền phức…nếu không được…tránh hai người ở cùng một phòng…

Đức nghiêm túc nói…

-Ghen..ghen à?Thu nhỏ giọng hỏi…cãm thấy vui vui khi thấy Đức ghen tuông…chứng tỏ trong lòng nó,địa vị nàng rật quan trọng…

-Hahaha…còn phải hỏi sao…chỉ có Đức mới có quyền…

Vừa nói vừa ôm,tay bắt đầu sờ soạn…ý đồ muốn đụ lần nửa khiến Thu phát hoảng:

-Bây giờ không được…phải xuống coi tiệm…ai rãnh rang như cậu…

Nói xong vùng thoát khỏi vòng tay nó …đi nhanh ra cửa…ở lại hắn mà khởi động…không biết khi nào mới xong…

Nhìn Thu vội vả ‘tháo chạy’,Đức đắc ý cười haha…Nhìn đồng hồ…vẩn còn hơi sớm,nó thiu thiu ngủ,phải có tinh thần cho chiều nay mới được.Ây nhưng khoan đã…cũng phải lo cho chiều mai ,tối mai mới được…để coi…chiều mai hẹn hò nàng Tuyết thử coi sao…cũng đã đến lúc sờ lồn bóp vú rồi…’bóc tem’ luôn nếu được…không nên đạo đức giả nửa nha…Đầu óc nghỉ tay hành động…lấy di động ra gọi người đẹp…thử xem:’em muốn hẹn hò?’…

Nhanh chóng bên kia,Tuyết bắt máy…

-Sao rồi..ra sao rồi…vẩn OK chứ hả?

-Cám ơn Đức tổng quan tâm…vẩn còn chưa tức chết được…

Giọng người đẹp đượm đầy mùi thuốc nổ…

-A làm cô tức giận vậy?không nên nha…tức giận không tốt cho tim mạch đâu à…

Đức tỉnh bơ…chơi trò ngây thơ không biết gì hết…không phải lổi tại tôi nha…hôm cô xuất viện…tôi có tới đó nha nhưng đông người quá mà…nên chuồn sớm…không tiện ở lâu…

Thật ra Tuyết không phải tức tối là vì hắn chỉ đến một lúc rồi đi mà là sau khi hắn chuồn liền biến mất…mãi đến bây giờ mới gọi…trong bụng nàng không thoãi mái..biết tên nầy rất phong lưu đào hoa…không biết mình được xếp vào vị trí thứ mấy trong lòng hắn…muốn gọi hắn nhưng cố dằn…nghỉ như vậy…hắn sẻ làm phách…nhưng dấu đầu lòi đuôi…Đức gọi tới..di động nàng vừa kêu chưa được 2 giây Tuyết đã vội bắt máy…

Nghe giọng điệu của Đức..Tuyết biết mình hơi thất thố…để hắn biết mình nóng lòng chờ hắn gọi thì thiệt là mất mặt,vì vậy giọng ‘nhu mì’ trở lại cố làm ra vẻ mọi việc ‘bình thường’:

-Giận?giận cái gì chớ?cậu nói đi đâu rồi vậy?sao rãnh vậy gọi cho tôi…có chuyện gì à?

-Nà…đã chuyẩn bị xong hết rồi…ngày mai định rủ rê cô ngắm sao băng…không biết cô thích không…nếu OK..tôi đặc vài món cô thích ở nhà hàng…mình đem theo coi như cắm trại…sao hả?

-Sao băng?tối mai có sao băng?ai nói vậy?

Đức sửng sốt:”vậy sao?sao kỳ vậy?tôi nhớ rỏ ràng có người nói mà…”

Đức làm bộ làm tịch thôi…mời nàng đi ăn nhà hàng xong rồi mướn phòng?không ổn…không ổn…nhớ hôm trước đã chở Tuyết đến 1 lần ở vườn địa đàng…bây giờ thêm 1 lần cũng đâu có gì,có điều là Đức không biết lấy cớ gì đề chở Tuyết tới vườn ‘địa đàng’..chẵng lẻ nói với nàng rằng chúng ta đến đó tâm sự chuyện trò?nghe cũng không ổn nha…người ta nghe nói sẻ biết mình có ý đồ đen tối rồi…vì vậy mới lấy một lý do vô cùng lãng mạn là ‘ngắm sao băng’…

Lại không biết rằng sao băng không phải lúc nào muốn ngắm là được…cái nầy…cái nầy đúng là ‘tổ trát’ rồi…

Nhưng cũng chính vì cái ‘khờ khạo ngây thơ’ muốn gạt người nầy làm Tuyết thấy lòng như uống được mật ong…rất ngọt ngào,nghỉ:”muốn hẹn người ta thì nói đi…còn làm bộ làm tịch…”

-mấy giờ?…Tuyết lí nhí trong điện thoại…

-hahaha…7 giờ đi nha…tôi tới đón cô…à…chiều mai thich ăn gì để tôi đặt trước…mình cùng đi lấy…

*

* *

Hẹn hò với các nhân vật ‘công chúng’ như Chủ tịch Vân cũng cần phải chú ý cao độ…Dù sao cũng là Chủ tịch thành phố…cười cười nói nói với một thanh niên …còn ra thể thống gì?

Suy đi nghỉ lại Đức sau cùng cũng đưa Chủ tịch Vân đến The Grill Resraurant ở Cái răng…cẩn thận một chút là được…nghiêm chỉnh…đường đường chính chính nói chuyện đàng hoàng không sờ sờ bóp bóp thì ngại cái gì?Ăn uống no say,bàn chuyện đàng hoàng xong đưa Chủ tịch Vân về hầu đụ mình là được rồi…

Chủ tịch Vân ngày càng mướt…có uy nghi của một vị quan phụ mẩu…điễm nầy cũng đủ làm Đức nứng cặc…tuy nói nghiêm chỉnh nhưng cũng lựa một bàn trong góc khuất để thừa cơ ‘bóc hốt’ chút đỉnh…miệng thì nói về kế hoạch mở Công ty Bất động sản…

Nghe Đức nói kế hoạch làm giàu,Chủ tịch Vân mở cờ trong bụng…hai mắt sáng ngời nhìn Đức nghỉ:”không ngờ hắn ngoài giỏi chuyện đó thì cũng có đầu óc ha…Thì ra cái chức vụ Tổng giám đốc không phải là hư danh…”

-Chuyện nầy càng ít người thì càng tốt…chúng ta chỉ cần những người quan trọng có liên quan đến quyết sách thành phố…

Đức nghiêm túc nhìn Chủ tịch Vân nói…Lúc đụ thì hắn hihihaha siêng năng bú liếm, hùng hục nắc làm cho các nàng rên rỉ,lúc làm việc chánh đáng,tinh thần cũng rất nghiêm túc…suy nghỉ cặn kẻ…đâu vào đó…

Đức phong lưu và Đức Tổng tuy hai là một tuy một là hai…

-Kế hoạch lớn điều phải được thông qua ở hội nghị Thành ủy,chúng ta cần đa số…Trong số 9 ủy viên,chúng ta cần 5 phiếu thuận là kế hoạch được thông qua…

Những người kia là ai?phe cánh nào? Đức hỏi.

-Trưởng Ban Tổ Chức Cán bộ là người của Lại Đức Quang…Trưởng Ban Kỷ luật là người của Chủ tịch Phong…Trưởng Ban Tuyên Giáo là người độc lập không thuộc phe nào,Trưởng Ban Thư ký cũng là người của Chủ tịch Phong..còn một vị nửa là đại diện cho quân đội…ít hiện diện trong các cuộc họp thường lệ nên khó nắm bắt…nhưng có nghe nói rằng không dể gì mua chuộc…

Chủ tịch Vân chậm rãi nói…

-Vậy thì để coi là ai…

Đức cười đắc ý…hiện nay Bí thư Hải,Phó Bí Thư Việt,Chủ tịch Vân,Phó Chủ tịch Thảo…tổng cộng là 4 phiếu rồi…Lại Đức Quang sắp rơi đải..như vậy Trưởng ban Tổ chức Cán bộ có lẻ đang lo sốt vó,còn người đại diện quân đội nởa…chỉ cần được 1 trong 2 người nầy thì là 5 phiếu rồi…Đại diện quân đội?nếu cần Nancy ra mặt…nhưng nếu chuyện gì cũng phải Nancy ra mặt lên tiếng thì cũng không tốt lắm…

-Chủ tịch Vân có thể nào mời vị Trưởng ban tỗ chức cán bộ dùng cơm tối với chúng ta không?

Chủ tịch Vân mĩm cười…

-Không thành vấn đề…sẻ thông báo cho cậu thời gian và địa điểm…

-Chủ tịch Vân lúc nầy có chuyện gì vui sao mà càng ngày thấy càng đẹp ra đó nha…

Đức cười nịnh…chuyện chánh đáng đã xong…thói trăng hoa lại trở về…nhìn Chủ tịch Vân với ánh mắt nóng bỏng…cặc trong quần bắt đầu trỗi dậy…

-Vậy sao?vậy mà tưởng cậu thấy ‘bà già’ nầy chướng mắt rồi chứ…thua xa bạn gái cậu…

Chủ Tịch Vân vẩn còn không thoãi mái sau cái hôm Đức ‘trình làng’ Yến…dù sau cũng đã từng đụ qua với nó nhiều lần,cũng từng cho mình là người đàn bà trong bóng tối của nó…vì vậy cũng có ít nhiều khó chịu…

-Bà già? là “Nhậm Doanh Doanh bà bà” mới đúng…hahaha…rồi nhỏ giọng hai mắt đầy vẻ ám muội:”hay là đêm nay mình ‘luận bàn’ công phu nha…

-“Độc cô cửu kiếm” của “Lệnh Hồ thiếu hiệp” tôi đã từng lãnh giáo qua…đúng là thiên hạ vô địch nha…Bà bà tôi không phải là đối thủ….

-Không phải đâu…”Khẩu tiêu của bà bà đúng là nhất tuyệt,nghe Bà Bà tấu khúc Tiếu ngạo giang hồ là hồn bay phách lạc luôn…”

-Hahaha…Cả hai bật cười sau khi lời qua tiếng lại ,dùng từ ngử trong truyện vỏ hiệp vui đùa nhưng ý dâm hiển lộ…Vân Chủ tịch khen Đức dai sức,Đức thì tán thưởng khẩu kỷ của Vân Chủ tịch… ánh mắt nồng nàn đưa tình .

Cơm cũng đã ăn xong…chuyến chính sự cũng đã bàn…bây giờ chỉ còn ‘luận bàn’chuyện tư….Chủ tịch Vân thì khỏi nói rồi…ánh mắt mê ly…lòng xuân dạt dào…mỗi lần đụ xong về nhà lại vương vấn chờ lần tới…đến hẹn lại luận bàn…

Đức lờ đi ánh mắt sắc bén của Vân Chủ tịch…âm thầm kêu khổ…miệng thì hihi haha cười…cũng là cùng một nội dung thôi:”nè nè…lại đây coi….bồm tắm Whirlpool đó nha…của Ý đó…mới xong thôi…để Đức mở nước đầy bồn…nước nóng đó nha…Uống rượu đỏ nha…chủ yếu là không cho Vân Chủ tịch cơ hội thắc mắc…

Vân Chủ tịch củng không cần thắc mắc…để làm gì?vô bổ…cứ ậm ờ…chẵng mấy chốc bị nó lột truồng như nhọng…

Chủ tịch Vân cũng không khác gì …hi hí mắt nhìn cái dáng hai người đang đụ nhau trong gương…sượng sùng nhưng dần dần lòng dâm lên tột đỉnh… đẫy nó nằm xuống…

-Hày để chị làm…Đức nằm im nhé…

Một ngày của Đức là như vậy mà trôi qua…sáng vào trường Đãng..hihi haha.

Chiều về …có người hầu đụ…

Đêm tối đi chơi…cũng có người hầu đụ…

Mổi ngày đều như thế…phong lưu khoái hoạt.Không tận tình hưởng thụ cuộc đời tươi đẹp không phải là Đức tui nha…nhưng Đức biết bặn rộn sắp tới rồi…theo lời Nancy nói…trong vòng tuần tới đây…sẻ có biến động không nhỏ…

Lúc đó sẻ không rãnh rang a….

4.8
4
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận