Bạn cũ

Hương nháy mắt nhìn Triều ý bảo chồng im miệng để nàng thương lượng…

Ban nhạc giúp vui cho đêm thứ Bảy,từ 7 giờ đến 12 giờ đêm là 5 tiếng đồng hồ đấy…nhạc công,ca sỷ..tệ lắm cũng phải cần 8 người,lại phải bỏ tiền mướn chút nhạc cụ…chỉ được 15 triệu…giá quá bèo..không có ăn…như vậy chẳng thà không làm còn hơn…

-Chị Nhả à…không được đâu…25 triệu là giá thấp nhất rồi…là chổ quen biết chúng tôi không lấy mắc đâu…cái giá 15 triệu…không được…Hương nhìn Nhả chậm rãi nói…

Nhả cau mày…Hoàng nói 30,40 triệu cũng được…miễn là ban nhạc phải cho ra hồn…lần nầy mướn ban nhạc là để làm vui lòng Đức ca…nếu Đức ca vui vẻ thì tốn chút tiền cũng đáng…vì vậy Hoàng đã nói đi nói lại nhiều lần…cái nầy Nhả không dám làm trái ý chồng,hơn nửa lúc nầy tiền bạc hiếu kính vô ào ào,số tiền 3 hay 4 chục triệu không là vấn đề gì…

Nhưng Nhả thấy tức…có người dám mặc cả với mình…từ lúc được làm Trưởng đồn phu nhân,nàng nói sao thì sao,ai cũng nhường nàng ít nhất 3 phần,thật là oai phong…con mụ Hương nầy rỏ ràng không biết điều,không phân biệt lớn nhỏ…nhưng bây giờ chịu khó lép vế một chút vì mình đang cần họ…sau nầy xong chuyện sẻ cho họ biết tay…con mụ nầy… mi chờ đó…

-Được rồi…vậy thì 25 triệu…đây là 10 triệu..ứng trước…phần còn lại sau khi xong tiệc trả đủ…không có vấn đề gì chớ? Hậm hực…Nhả cuối cùng cũng nhượng bộ nhưng trong bụng lại âm thầm tính toán…

-Như vậy thì không có vấn đề…tụi nầy chuẩn bị hợp đồng..ngày mai chị ký hợp đồng ha…chị biết đó..cái gì cũng phải giấy trắng mực đen mới được…Hương cười ‘thân thiết’…

Nhả thực sự muốn nổi khùng…hình như nàng nghỉ cái gì cũng đều bị Hương đoán trước…Nhả nghỉ ngày mai sau khi tan tiệc chỉ cần trả thêm 5 hoặc tối đa 10 triệu nửa là được rồi…ai dè Hương lại nói ký hợp đồng…bút sa gà chết…như vậy làm sao giở quẻ đây…vì vậy nét mặt sa sầm…giọng giận dổi:

-Ừm…được mà…tùy chị thôi…chuẩn bị đi…ngày mai làm cho đám khách vui vẻ là được…tôi về đây..

-Em…em thẳng thừng như vậy…mai nầy bọn họ kiếm chuyện quạnh quẹ mình không chừng khó làm ăn…Nhả vừa ra khỏi cửa,Triều nhăn nhó trách vợ…

Hương trừng mắt nhìn chồng:

-Anh đó…cái gì phải sợ chứ?mình làm ăn đàng hoàng,giá cả đúng thì làm còn không đúng thì không làm…có gì phải sợ?bất hợp pháp sao?

-Nhưng mà…

-Không nhưng nhị gì hết…chuyện nầy anh đường xía vô…đi lo chuyện của anh đi…nói bọn thằng Hiếu,con Oanh,con Lệ nửa…chuẩn bị chiều mai đó…

Triều nổi tiếng sợ vợ…lúc nào cũng bị Hương hò hét đã quen…nổ máy xe đi tập hợp ban nhạc cho buổi trình diển chiều mai…

Hương nhìn theo chồng lắc đầu…Triều không bao giờ cãi lại,nàng nói sao làm vậy…có thể nói là gia đình ấm êm hòa hợp…hạnh phúc,nhưng thật ra nhìn thì vậy nhưng không phải vậy.

Sống với nhau cũng 3 năm rồi nhưng vẩn chưa có con vì Triều có vấn đề sinh dục,nhưng chuyện có hay không có con đối với Hương không có vấn đề gì lớn,đôi khi lại cãm thấy mừng vì không bị bó buộc bởi con đàn con đống…hiện tại không phải tự do sao?không cần phải lo vấn đề cơm gạo nuôi con như mấy chị em bạn…nhiều đứa nhìn ‘xề’ ra…như vậy còn gì là cuộc đời nửa.

Điều mà Hương phiền muộn nhất hiện nay là nàng cãm thấy sự đòi hỏi tình dục ngày càng nhiều mà Triều thì gần như liệt khiến nàng vô cùng khổ sở… có lẻ vì vậy lúc nầy Hương cãm thấy nàng thường hay gắt gỏng,dể nổi giận .

Thêm vào đó,đời sống càng lúc càng khó khăn.Thời buổi nầy,cạnh tranh quá nhiều,hợp đồng ‘ngon cơm’ càng lúc càng khó…hiện nay,đa số là những hợp đồng giá bèo,hiếm khi được giá một chút lại gặp một đám dê xồm động chân động tay bốc hốt ,có thằng ám chỉ đòi lên giường với nàng…Đang thiếu thốn,nhiều lúc cũng muốn đụ dạo một lần cho đã cơn thèm,nhưng không thể nào…có tên vừa mở miệng nói chuyện mùi thúi đã bay ra…nếu không hôi miệng thì có mùi hôi nách…”Mẹ nó…’đói’ chịu chứ cái bọn nầy đừng hòng rờ tới bà…”

*

* *

-A lô…là anh hả?sao sớm vậy? đường dây vừa thông,tiếng Yến trong trẻo vang lên…

-Hôm nay thứ Bảy đó…đừng quên chiều nay đi ăn tiệc với anh đó nha…Đức cười nói.

-Ừm…nhớ mà.

-Nhưng anh không muốn chờ tới chiều..hay là bây giờ anh tới đón em…

-Trưa nay…12 giờ em có họp lớp với đám bạn củ…

Yến lí nhí,cãm thấy mất mát vì đã có hứa với đám bạn trưa hôm nay hội họp để gặp mặt,từ khi tốt nghiệp đến giờ,bạn bè mổi người mổi ngả nên nàng cũng muốn gặp lại họ…Nghe giọng điệu của người tình liền biết hắn muốn gì rồi…hai má nóng bừng lên… Lâu ngày,gần mực thì đen gần đèn thì sáng, mổi tuần Đức đều làm ‘chuyện đó’ với nàng… giờ đã quen rồi,vừa nghe Đức rủ rê đã thấy xuân tình nhộn nhạo…

-Hả?vậy thì anh đi với em…nhất định như vậy đi…trừ khi em không muốn chỉ vì muốn gặp bạn trai củ…Trong điện thoại Đức giở giọng ‘ghen’.

-Nói bậy nói bạ…Yến mắng yêu, trong lòng ngọt ngào…thật ra hôm nay nàng rất muốn Đức đi cùng mình tới gặp đám bạn để ‘khoe’ bạn trai mình một chút nhưng thấy hắn thường bận bịu nên e ngại không dám mở lời…ai dè Đức lại đòi đi cùng ,như thế còn gì bằng?

-Anh nhớ em mà…hôm nay anh làm tài xế đưa đón em ,họp bạn xong đưa em về thay đồ xong rồi mới đi dự tiệc…nói tóm lại ngày nay đặc biệt dành cho em đó…sao hả?ừ đi mà…

Đức cười thầm …tính toán kiếm thời gian …hắc hắc hắc…Đức biết chắc Yến biết nó muốn gì nên ra vẻ năn nỉ một chút..con gái là vậy…hay màu mè…trong lòng thì muốn lắm nhưng mặt ngoài còn e…

-Ừm…vậy được…nửa tiếng sau đón em ở đầu ngỏ…Yến lí nhí.

-Được…được lát nữa anh tới đầu hẽm xong gọi em..cứ thong thả từ từ..,anh cũng phải ghé về nhà diện đồ một chút mới được…không thể để em mất mặt mà…hahaha…bye cưng…see you later…

Đức mĩm cười khóai chí…trãi qua nhiều lần ‘huấn luyện’ ,Yến ngày nay phải nói đã gần tiêu chuẩn ‘trên cả tuyệt vời’ rồi,khẩu kỷ lúc nầy đã tiến bộ vượt bực nhưng chưa nuốt được nhiều…cái nầy cần phải huấn luyện thêm nửa…ai cũng vậy mà…Thím ba ,mẹ ,phó Loan,Chủ tịch Vân,Chủ tịch Thảo đều là bậc ‘tiền bối’thì miễn bàn,từ cô Thu,dì Út,cô Lan,chị Nhung lúc đầu cũng vậy thôi đó mà…sau một thời gian ‘huấn luyện’bây giờ lúc nào cũng liếm sạch đầu ‘tiểu huynh đệ’,điễm nầy là điều Đức khoái nhất…còn nửa cũng phải tiến hành huấn luyện em Ngân mới được…phải đạt ‘tiêu chuẩn’ mới được…

Lại nhớ tới Tuyết đang trong bệnh viện…không biết có nên hay là không nên ‘bóc tem’ cô nàng nầy?ậy…gọi cho nàng ta thăm hỏi 1 chút…hỏi khi nào xuất viện mình bỏ công đi đón…hắc hắc hắc…còn không cãm động sao?con gái là vậy đó mà..chỉ cần dổ ngọt một chút thì cái chuyện tuột quần không khó đâu…

-A lô…sao hả sáng nay cãm thấy thế nào?Đường dây vừa thông Đức liền bô bô 1 tràng ân cần thăm hỏi…

-Đức hả?con Tuyết đang trong phòng vệ sinh..Tiếng Lan vang lên ….sáng nay đến thăm em gái…mang chút đồ ăn sáng,trò chuyện 1 hồi,Tuyết vào phòng vệ sinh,nghe tiếng di động của Tuyết vang lên nên thuận tay bắt máy…

Đức sửng sốt…đổ mồ hôi lạnh…cũng may không nói gì lộ liểu quá đáng…

-hahaha..là cô sao…không,Đức muốn biết chị Tuyết thế nào rồi…hình như OK rồi phải không?vậy thì tốt rồi…lát nửa cô nói Đức có gọi lại là được ..không có gì quan trọng…

Biết Đức quan tâm em gái mình như vậy,Lan nghỉ phần nào củng vì mình,trong lòng Lan hớn hở…thầm nghỉ không uổng công mình yêu thương,cái gì cũng chìu chuộng hắn …

-Ừm…nó đỡ rồi…sáng mai có thể xuất viện…

-Vậy sao?sớm vậy?nói cô ấy nếu thấy thoãi mái thì nằm thêm mấy bửa…gấp gáp gì xuất viện…

Lan bật cười:

-Nói vậy mà cũng nói được…nằm ở nhà thương thoãi mái lắm sao?cậu nằm thử đi rồi biết…

-Hahaha..đúng ha…nhổ nước miếng nói lại…mai sáng phải không?Đức thu xếp tới đón….không cần gọi taxi đâu…vậy nha…Nói xong cắt đường dây khiến Lan một bụng tức giận…chưa kịp nói khi nào hẹn hò mà…

-Ai vậy chị Hai?Tuyết vừa từ trong phòng vệ sinh bước ra thấy Lan cầm điện thoại nàng như vừa nói chuyện với ai đó liền hỏi.

-Cậu Đức đó…hỏi em thế nào,chị nói em ngày mai xuất viện…ngày mai cậu ấy tới rước em về…Lan cho là vì ‘quan hệ’ giửa mình và Đức nên Đức mới làm vậy…hận không thể nói toạt ra…

-Hắn tốt vậy sao?không chừng hôm nay mưa bảo lủ lụt lội nha…Tuyết ‘bỉu môi’ khinh thường nhưng trong lòng rất ngọt ngào…

Lan trừng mắt mắng em gái:

-Con nhỏ nầy…em nha…cậu Đức là người tốt,là người ..đàng hoàng…đừng nghỉ xấu cho người ta…

Thế đấy…hai chị em đều trong đầu nghỉ một đàng…miệng nói một nẽo…

*

* *

Tụ hội,họp bạn vui chơi thì ngày nay các địa điểm Karaoke là nơi lý tưởng nhất nên rất thịnh hành,thường thì khoãng chiều tối mới là giờ cao điểm ăn chơi nên vô cùng tấp nập…Tuy vậy cũng có nhóm người không thích chọn giờ ‘cao điểm’ để tránh xô bồ xô bộn vì vậy mà 2 anh em Hào,Kiệt ‘gợi ý em gái bắt đầu vào lúc 1 giờ trưa…

Tuấn Hào là anh cả,kế đến là Tuấn Kiệt và đứa em gái út Tâm Đoan…Cả ba vừa sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng trong miệng…Cha là đại gia khét tiếng khởi nghiệp từ ngành bất động sản lúc Việt Nam mở cửa,ngày nay thì phát triển trên mọi lãnh vực…có thể nói nhà họ giàu nhất tỉnh…

Tâm Đoan tốt nghiệp ngành tin học ở Đại Học Cần thơ cách đây cũng gần 1 năm rồi,hiện nay đang làm cho công ty của nhà mình…tiểu thư nhà giàu lại là con ông chủ…đi làm bửa đực bửa cái,chủ yếu là sáng đánh quần đánh áo trang điểm cho đẹp vào văn phòng một chút hoặc nửa ngày rồi chuồn đi phố…có vấn đề gì?con gái út của Ông chủ lớn đó…ai dám hó hé chứ hả?

Khác với đám con gái nhà giàu thường hay làm chảnh, Tâm Đoan rất hòa nhả với mọi người,bình dị rất dể gần gủi nên rất được mọi người yêu mến…nói về nhan sắc…thật thà mà nói tuy không lọt vào top 10 nhưng chắc chắn là có vị trí nhất định trong top 20 của thành phố,đặc biệt là nụ cười khoe chiếc răng khển cũng đủ hớp hồn nhiều thanh niên lắm rồi…nhưng hiện nay chưa thấy nàng có bạn trai…mọi người nghỉ con gái nhà giàu cái nhìn không thấp đâu…phải môn đăng hộ đối mới được và phải là ‘soái ca’ mới xứng…

Tuấn Hào và Tuấn Kiệt là hai anh em sanh đôi…Cả hai đều tốt nghiệp đại học bên Úc.Buổi họp mặt hôm nay cũng là do hai anh em thúc giục em gái mình…hy vọng có dịp cua tới tay ‘người trong mộng’…

Kỳ nghỉ hè năm ngoái Hào ‘kết’ Thụy Vủ ngay từ lúc đầu nhìn thấy nàng ,đồng thời Tuấn Kiệt cũng bị một cú ‘Coup de foudre’ ngay lần đâu tiên gặp Hoàng Yến…Vì vậy cả hai đã chuẫn bị chu đáo,nhất định cua được người đẹp tới tay và ‘đưa nàng về dinh’ …

Hôm nay là dịp…trước hết là ăn trưa,tán gẩu,ca hát karaoke và sẻ có ‘kịch bản’ đặc biệt…đó là màn trình diển vừa ca vừa đàn của hai anh em Hào,Kiệt…Hai anh em tin rằng đây là chiêu có lực ‘sát thương’ rất lớn với người đẹp…Tâm Đoan đã có nói rồi…hai người bạn nầy của nàng si mê đàn ca hát xướng …như vậy với tài đánh guitar,thêm vào gia thế đồ sộ và bộ dáng ‘phong lưu tuấn lảng’ của hai anh em thì cái chuyện ‘cưa đổ’người đẹp không phải là chuyện khó khăn gì…

-Anh ba à…Thụy Vủ thì em không biết nhưng nghe nói Hoàng Yến có chủ rồi…Tâm Đoan nhìn Tuấn Kiệt lo ngại nói…nàng không muốn anh mình quá chủ quan…

-Em gái à…như vậy là em không biết tánh anh ba em rồi…có đối thủ mới có cạnh tranh và như vậy chiến thắng mới thú vị…OK?

Hào hớp ngụm nước cam nhìn Tâm Đoan cười…trong ánh mắt đầy tin tưởng em trai mình…

-Hahaha..anh hai à…chỉ có anh là hiểu em nhất…yên chí đi em gái…anh ba sẻ không làm em mất mặt đâu…

Tuấn Kiệt hai mắt sáng ngời,tràn trề tin tưởng…

Quả thật hai anh em nhà nầy có lý do để kêu ngạo…Con nhà hào môn,học cao,đẹp trai…con trai như vậy là mục tiêu phấn đấu,’chém giết’ nhau để ‘chiếm đoạt’ nếu cần của con gái thời nay.Một vài người bạn của Tâm Đoan đã tới cùng bạn trai,đang ca hát chuyện trò với nhau nhưng luôn phóng những ánh mắt quyến rủ nóng bỏng đưa tình hướng về hai người.

-Anh hai..em thấy con Trang ‘đá nhản’ với anh nhiều lần lắm rồi đó nha…sao hả?ăn được đừng có bỏ uổng mà…nhìn kỷ đi…vú đít cũng được lắm…đặc biệt là cái miệng hahahaha…Tuấn Kiệt cười dâm nói nhỏ chỉ đủ vừa anh mình nghe…

-Mầy nha…đừng có bất cứ ai cũng muốn…Hào cười mắng em…

-Nếu anh thấy không vừa ý…hahaha em lên đó nha…hoặc là anh cứ xơi trước…khi nào chán nói em 1 tiếng…Tuấn Kiệt cù nhầy…dường như nếu không đụ được nàng con gái tên Trang kia là không bỏ qua…

5
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận