Chương 64: Tao là Trần Đức … không phải Trần Đức Cống (Thượng)

Ai cũng nghỉ làm Bí thư thành ủy…vị trí số một của Thành ủy thì rất là bận rộn…ngày lo trăm việc…nhưng thật ra đó chỉ là bề ngoài thôi…mọi việc đả có Chánh văn phòng,Phó Chánh văn phòng,Thư ký,cán bộ quèn lo liệu từ trên xuống dưới…Bí thư chỉ cần liếc mắt nhìn,tai nghe nói…đại khái là có phù hợp hay không với chủ trương của Đảng,quyết sách của thành phố…rồi ký tên vào…

Đời là thế đấy,càng ngồi trên cao thì ngồi mát ăn bát vàng…càng ở dưới thấp thì càng cơ cực..cuộc đời như cục cức trôi sông…không tính lãnh vực tư nhân,trong hệ thống chính quyền,phiếu cơm nhà nước … ai cũng ‘xô lấn,chém giết nhau’ để trồi lên đỉnh cao…

Buổi sáng của Bí Thư Thành ủy Hải cũng là như thế…nhưng phong phú hơn nhiều…Cách ngày,sau khi ký văn kiện,nghe,đọc vài hồ sơ ghi chú kết quả của buổi họp ngày trước…Hải ngồi chểm chệ trên chiếc ghế bành da rộng rãi thoãi mái hưỡng thụ ‘khẩu kỷ’ của Yến (trùng tên với bạn gái của Đức thôi xin xem phần 1).

Do Bí thư Hải đề nghị,Thành ủy đồng ý Yến tiếp nhận chức Chánh văn phòng của Thành ủy…sau khi Thảo vừa được đề bạt chức Phó Chủ tịch thường trực thành phố…

Lúc Chánh văn phòng báo cáo công tác hàng ngày với Bí thư… dỉ nhiên là cửa đóng then cài…không ai được quấy rầy…Cả hai vì vậy không cần phải ngại ngùng….lúc nầy Yến chỉ mặt có cái củn…phần trên lỏa lồ,cặp vú trắng ngần phơi bài đang được Yến cạ cạ vào cặc của Bí thư,thỉnh thoảng nàng liếm từ bìu dái lên đến đầu cặc ,ngậm vào nhanh chóng nhả ra nghe 1 cái ‘phóc’…cứ thế mà làm đi làm lại…nét mặt Bí thư Hải đang đờ đẩn trước tài nghệ của người đẹp,hai tai lảo ghì chặt đầu tóc nàng kéo sát mạnh vào,khẻ nhích người nhịp lên nhịp xuống…lảo đang nắc vào miệng nàng…sắp phun rồi…

Trên bàn Bí thư có hai máy điện thoại,giờ phút nầy tiếng chuông điện thoại bên trái vang lên… chiếc máy nầy dành cho những cú gọi từ Tỉnh ủy…vì vậy mặc dù đang sắp lên đỉnh nhưng Hải củng ngừng lại,cặc lảo vẩn còn trong miệng người đẹp, đưa tay bắt máy lên nghe không để ý đến ánh mắt bất mãn trong ánh mắt nàng…”cực nhọc lắm mới làm cho lảo sắp bắn…lát nửa phải làm lại từ đầu rồi…”Tuy nghĩ vậy nhưng trong lúc Bí thư bàn chuyện đại sự quốc gia,ngài rất thích cặc ngài được ‘tiếp đải’ đấy…vì vậy Yến lại củi đầu xuống nhè nhẹ mà gục gặt đầu…

-A lô…Tôi là Trương đại Hải…

-A lô…xin chào…hahaha tôi là Lại Đức Quang…ở Tỉnh ủy…

-Chủ tịch Quang chào ngài …xin hỏi có gì chỉ dạy?Hải hít một luồn khí lạnh…trước giờ chưa có giao tình với Chủ tịch Quang,hôm nay gọi tới…chuyện gì quan trọng đây?

-Hahaha…Bí thư không cần khách sáo…hôm nay gọi ông là tôi có chuyện nhờ…ây da…nói đúng ra là có người muốn nhờ vả Bí thư một chút í mà…

-Chủ tịch Quang xin ngài đừng khách sáo…có gì căn dặn xin cứ nói…nếu làm được tôi nhất định sẻ hoàn thành cho ngài…

-Vậy à…hahaha…chuyện là vầy…hôm qua ông cũng thấy rồi đó…tên CA Huỳnh Bảy không biết vì cớ gì đắc tội với lảo Học Hửu…Huỳnh Bảy là cháu của 1 người bạn năm xưa…hắn có người con Huỳnh Tám đang bị giam ở cục CA thành phố… nay người ta nhờ…

-Vậy à…tôi nghỉ cũng không có chuyện gì lớn lao đâu…Hiệu trưởng Hửu giờ chắc cũng hả giận rồi…Chủ tịch an tâm..tôi sẻ căn dặn với đám dưới một tiếng…chuyện nầy coi như xong…

Hải Bí thư được dịp cho Phó Chủ tịch thường trực tỉnh 1 ân tình liền không nghỉ ngợi thiệt hơn,vổ ngực bảo đãm…

-Bí thư Hải à…nếu thấy khó thì thôi đi..không cần làm khó anh…tôi chỉ cần từ chối với người bạn tôi là được…Lại Đức Quang lấy làm đắc ý trong bụng nhưng vẩn đạo đức giả màu mè mấy câu…Lảo biết Hải sẻ không gì vậy mà nói không với mình…

Quả nhiên Bí thư Hải liền cắn câu…tăng thêm quan hệ với Phó Chủ tịch tỉnh cũng là điều tốt…có dịp may như vậy tại sao lại bỏ lở?liền nhanh chóng hứa hẹn:

-Chủ tịch Quang ngài an tâm..chuyện nhỏ thôi mà…để tôi gọi điện cho Cục CA nói một tiếng là được thôi…

-Hahaha..vậy tôi không khách sáo nửa…coi như nợ Bí thư Hải 1 ân tình đi….kiếm bửa nào tôi mời ông đi uống vài chén…

Hải mừng rở…đi uống rượu xã giao với Phó Chủ tịch thường trực Lại Đức Quang là điều vinh hạnh…như vậy quan hệ trên tỉnh sẻ rộng rải hơn..mai nầy lên tỉnh làm việc cũng sẽ dể dàng hơn nhiều…nghỉ tới đó Hải liền gật đầu như gà mổ thóc…chỉ tiếc là qua điện thoại nên Chủ tịch Quang không thấy được sự thành khẩn của lảo.

-Nhất định..nhất định..Chủ Tịch Quang ngài khi nào có hứng thú cứ gọi tôi…

Cúp điện đàm với Lại Đức Quang,Hải nhanh chóng gọi thân tín lảo là Cục trưởng Luân..vừa mới lên nhiệm chức Cục trưởng CA cách đây không lâu…

Huỳnh Thế Luân lên nhậm chức Cục trưởng Cục CA là do Hải đề bạt…vì vậy rất trung thành với lảo,có thể nói là Hải chỉ đâu hắn đánh đấy…trung thành cẩn cẩn…Từ lúc đãm nhiệm chức Cục trưởng đến nay,khách đến nhà nườm nượp,họ không phải đến tay không mà tay xách tay cầm mang đủ lọại quà cáp khiến Hoa vợ hắn lúc nầy miệng luôn cười tươi không hề khép miệng…Gia đình nầy rúc cục rồi cũng có ngày vinh quang rồi…thiệt là nở mày nở mặt với bà con …

Trước kia tuy là Phó Cục Trưởng nhưng chẳng có quyền hành gì…giống như con chó của thằng Châu khốn nạn kia…Hoa vừa nghỉ vừa nghiến răng ken két nhớ trước kia mổi lần Cục trưởng Châu gọi điện là nàng phải đến điểm hẹn cho hắn đụ hắn mới không làm khó Luân…Ngày nay trời cao có mắt…Nghỉ tới Bí thư Hải…Hoa sung sướng hãnh diện… Luân được đề bạt,Hoa cũng bỏ công không ít…chỉ vài lần bú cặc Bí thư Hải thôi…Luân đã được lên chức Cục trưởng…

Có điều Hoa không thoãi mái lắm…cái lảo Hải nầy thiệt là biến thái mà…chỉ muốn nàng phục vụ bằng miệng,mò lồn,bóp vú…lại chưa bao giờ đút vào…thiệt là khó chịu người ta mà…Lảo Châu trước kia tuy có vẻ dùng Luân ép nàng cho lảo đụ nhưng thật ra nàng cũng sướng đấy…cũng có thụ hưỡng…cái lảo Hải nầy cứ đút vào miệng nàng,tay mò lồn,tay bóp vú…khiến nhiều lúc Hoa muốn điên lên được…nàng cũng là người chứ đâu phải cỏ cây mà cứ mò bóp thôi?

Luân nào biết nổi ‘khổ tâm’ của vợ…cứ tưởng là mình có tài nên được Bí thư Hải thưởng thức mà đặc biệt đề bạt…Hôm nay đang ngồi chểm chệ trong văn phòng suy nghỉ phải ‘qui hoạch’ thế nào để hốt bạc…Lúc nầy các địa điễm ăn chơi,nhà hàng quán bar ,động trá hình mọc lên như nấm…tiền ‘bảo kê’ phải tăng lên mới được…phần hiếu kính cho Bí thư phải làm sao coi cho ‘được’ một chút.

Luân không thích gái…chỉ thích tiền…càng nhiều tiền càng tốt…Luân không phải liệt dương nhưng chuyện giường chiếu cũng không mạnh lắm..lâu lâu đụ một lần là được…đụ mổi đêm hay mổi tuần?không thể nào…vì vậy cái phần gái …Luân luôn nhường cho bọn đàn em thân tín thụ hưỡng.

Giờ nầy trong văn phòng Cục trưởng Luân có vị khách không mời mà tới…Người nầy Luân không tiếp không được…giởn sao?đó là cậu hai của Phó Chủ tịch thường trực tỉnh…hơn nửa vừa ngồi xuống đã móc ra một phong bì dầy cộm…

-Cái nầy…cái nầy…Chủ nhiệm Huy à….tôi không dám nhận đâu…mắt Luân sáng rực nhìn phong bì,do không dán lại nên hắn thấy đó là tiền đô la mỷ…toàn là giấy 100…Luân ước lượng chắc cũng được 10 ngàn đó nha…

-Hahaha…Cục trưởng Luân đừng hiểu lầm…cái nầy là do một người bạn nhờ tặng cho Cục trưởng…họ mong Cục trưởng có thể vu vi cho Huỳnh Tám một chút…thật ra không có gì nghiêm trọng chỉ là quá hăng say trong công tác lại thiếu kinh nghiệm thôi nên đắc tội với người không nên đắc tội…

Cục trưởng Luân chợt động tâm tư…nếu chỉ là có chút xích mích với hiệu trưởng Hửu thì dể làm rồi…mình chỉ cần làm qua loa rồi tuyên bố ‘chỉ là nhầm lẩn’ thôi vậy thì nuốt ngon lành cái phong bì nầy rồi…nhưng mà đời làm gì có chuyện dể dàng vậy?chắc có gì bí ẩn đây?mình phải cẩn thận mới được..

Còn đang do dự đắn đo thì tiếng chuông điện thoại kêu vang…

-Xin lổi…tôi nghe điện …Cục trưởng Luân bắt máy.

-A lô…Tôi là Cục trưởng Cục CA Huỳng thế Luân …lưng hơi cong xuống khi nghe tiếng trong ống nghe vang lên.

-Luân hả?Tôi đây…Hải đây…chuyện Huỳnh Tám gì đó đã có tin gì chưa?có biết tại sao hắn nổ súng không?

-Dạ…Bí thư…đã hỏi qua mấy lần..hình như chỉ là có chút hiểu lầm …Luân ‘dạo đầu’ mớm ý cho Bí thư Hải…hy vọng Hải ra chỉ thị theo chiều hướng tốt thì cái phong bì kia vào túi thôi…Sau nầy nếu có chuyện gì thì mình cứ nói là theo chỉ đạo của Bí thư…ai còn dám nói gì?

Ở phía bên kia đầu máy,Bí thư Hải cũng đang mong muốn nghe được những lời nầy….hiểu lầm thôi mà…như vậy chuyện nhỏ như hột mè,dể làm rồi…mình có thể ’bắt được cây cầu’ với Phó chủ tịch thường trực Quang…vì vậy liền dõng dạc ra lệnh:

-Ừm…vậy à?vậy thì không có gì quan trọng nửa rồi…thả hắn ra…căn dặn hắn lần sau phải cẩn thận 1 chút là được…ừm…còn nửa…nói hắn nghiêm túc làm tờ kiểm điểm thừa nhận sai lầm…

-Dạ được Bí thư…tôi cho thả hắn ngay…Luân mừng húm…nghỉ tới đống giấy 100 tiền mỷ trong phong bì…lòng hoan hỉ…

Trong lúc Luân nói chuyện điện thoại,Huy giả vờ đứng lên dạo một vòng nhìn chung quanh văn phòng của Cục trưởng,Luân đắc ý…hai cha con hắn hai bút cùng vẻ…Huy nghe rỏ Luân nói gì,hắn biết ông già mình đã ‘chuyện trò’ với Bí thư Hải rồi…Chuyện coi như xong…Huy hơi đau lòng vì số tiền mười ngàn mỷ kim nầy bỏ ra vì một tên tép riu Huỳnh Tám sao?nhưng cha hắn nói :”tuy hắn là tép riu nhưng đôi khi lời hắn khai được người khác khai thác rất có thể là đại họa cho nhà mình…nhất định phải đề phòng, nếu cần phải xài tiền thì nên xài,tiền thôi mà…kiếm lại dể dàng thôi…

Luân buông điện thoại xuống liếc phía sau lưng Huy,cau mặt ra chiều ‘khó xử’…Huy quay lại thấy vẻ ‘cau mày’ của Cục trưởng Luân,bụng hắn cười thầm nghỉ:” chiêu nầy quá quen rồi” nhưng mặt ngoài nghiêm túc nhìn Cục trưởng Luân…ánh mắt có ý ‘nài nỉ’ …

-Chủ nhiệm Huy đã nói như vậy…thôi được…cứ theo ý anh vậy…

-hahaha..Vậy thì cám ơn nhiều…vậy tôi xin kiếu…Cục trưởng à…khi nào có rãnh chúng ta ngồi xuống uống vài ly?

Luân hớn hở,vừa có tiền vừa được xích lại gần với con trai vị Phó Chủ tịch tỉnh tiền đồ vô lượng nầy…có gì vui hơn?

-Như vậy khi nào Chủ nhiệm Huy có rãnh cứ nói…tôi nhất định sẻ đãi khách…không thể để Chủ nhiệm Huy tốn kém được…

-Cái gì tốn kém chứ?đừng khách sáo…từ nay chúng ta cứ coi như là người một nhà rồi…

-Hả?được…được…là người một nhà..không cần câu nệ…Cục trưởng Luân cười không khép miệng…đầu gật như gà mổ thóc.

Chủ nhiệm Huy vừa rời khỏi Cục CA thì Huỳnh Tám không quá nữa giờ cũng được thả ra với lời khiển trách nhẹ nhàng…không được bắn bậy bắn bạ nửa…lần nầy bỏ qua,về đồn viết tờ kiểm điễm…

Cả Bí thư Hải và Cục trưởng Luân đều không biết cái người Huỳnh Tám theo lệnh của Chủ tịch Huy, muốn bắt là Trần Đức…

Phó Bí thư Thành ủy Việt,Chủ tịch Thành Phố Ngọc Vân,Phó Chủ tịch thành phố Thanh Thảo củng không biết…Hôm qua lúc họ cùng nhau tới thì mọi chuyện đã xong…tất cả mọi người ai cũng biết Huỳnh Tám muốn bắt Trần Đức,chỉ có các ‘đại nhân vật’ của Thành phố không biết,họ vừa nhìn thấy các đại lảo tỉnh ủy và Chánh văn phòng Trung ương Nhạc liền xum xoe nịnh bợ…không để ý đến những chuyện khác.

Việc Cục trưởng Luân mang Huỳnh Tám về Cục CA chỉ là chuyện nhỏ…không đáng để vào mắt…

Huỳnh Tám vừa được thả,Phó Cục trưởng Quốc liền gọi điện cho em gái mình…

-Cái …tên Huỳnh Tám vừa mới được thả ra…đích thân Cục trưởng ra chỉ thị… cha hắn Huỳnh Bảy đích thân lái xe công vụ tới đón về…

-Ừm…biết rồi…quả nhiên là đúng như mình nghỉ.Quyên nghe anh trai nói thầm cười lạnh…

Quyên là người rất có tâm cơ nhiều tham vọng nhưng vì không có chổ dựa vửng vàng nên trước giờ không được bò lên cao trong quan trường.Hôm qua nhìn thấy Nancy ân cần với Đức nàng liền hiểu tầm quan trọng của Đức đối với nử thiếu tướng xinh đẹp nầy.Người nầy là ai tại sao lãnh đạo tỉnh ủy từ Bí thư,Chủ tịch,Phó Chủ tịch tỉnh đều có vẻ ’khép nép’?hơn nửa lại rất thân thiết với Chánh văn phòng trung ương…Càng nghỉ Quyên càng hiếu kỳ nên tối qua lên mạng tìm tòi tới khuya cho đến lúc sắp chán nản nào ngờ một bức hình của Tổng Bí thư đang lúc vào Nam thị sát đập vào mắt…Quyên trợn mắt há mồm…vị thiếu tướng nầy là ái nử độc nhất của Tổng Bí thư…Quyên dụi mắt mấy lần mới biết mình không phải mê ngủ…

Như vậy…nói theo người xưa…Đức nầy là ‘Phò mả gia’ rồi…Khám phá ra điều nầy khiến Quyên vừa mừng vừa sợ…mừng là vì Đức quả thật là cây ‘cổ thụ ngàn năm’ nàng có thể dựa vào để tiến thân,sợ là không biết rủi ‘Công chúa’ biết được nàng và Đức quan hệ không tầm thường sẻ có phải bị tội ‘chém đầu?’…khả năng nầy chắc chắn là không rồi…Cựu Chánh văn phòng Thành ủy vượt ba bốn cấp chểm chệ ngồi lên ghế Chủ tịch thành phố, sau đó Phó Chủ tich Thường trực Thảo và gần đây Chánh văn Phòng ủy Ban Ngọc được bổ nhiệm làm Cục trưởng ..nhìn lại những người nầy đều rất thân thiết với hắn…Nghỉ tới đây Quyên tự giận mình,sợ trước sợ sau…càng quyết tâm mau chóng tìm cơ hội cỡi quần cho Đức đụ mình….

Cục CA thành phố muốn nhấn chìm chuyện của Huỳnh Tám .Chuyện nầy sớm muộn gì Đức cũng sẻ biết nhưng nếu chính mình nói cho Đức biết thì sẻ khác…Quyên suy nghì làm sao để có được chút lợi ích…

*

* *

2
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận