Vừa bước xuống xe,nhìn thấy các đại lảo cao tầng của Tỉnh đang trò chuyện cùng một người với thái độ vô cùng kính cẩn…Đám lãnh đạo thành phố đều biến sắc…run run vì kích động…nhanh nhẹn bước tới cúi gập người chào,thái độ vô cùng kính cẩn.
-Chánh văn phòng Nhạc…chào ngài…hoan hô ngài đến Cần Thơ chỉ đạo công tác…Toàn bộ lãnh đạo của thành phố từ Bí thư Hải đến Phó Chủ tịch Thảo đều đến trước mặt Nhạc,cúi người ,mặt vô cùng thành kính,lần lượt đưa hai tay ra bắt tay của Chánh văn phòng Trung ương…ai cũng rung giọng,vô cùng kích động.Họ không ngờ Chánh văn phòng trung ương Hà nội lại xuất hiện ở đây…không kèn trống báo trước…
-Hahaha…không phải là cuộc viếng thăm chính thức..các người không cần câu nệ…Nhạc cười…
-Bí thư Phúc,Chủ tịch Phong,Phó Chủ tích Quang,Giám đốc Duệ…xin chào…

Bí thư thành ủy, Phó Bí thư, Chủ tịch Thành phố,Phó Chủ tịch đều tiến lên chào lảnh đạo Tỉnh …họ liếc Đức lòng vô cùng hâm mộ khi nhìn thấy chánh văn phòng trung ương cười cười nói nói với thằng nhóc nầy,đây là vinh hạnh dường nào…Trong lòng đối với Đức lại thêm 1 phần kính sợ…Đời là thế,ai cũng ‘trông mặt mà bắt hình dong’,trong lòng họ cứ tưởng Đức vô cùng thân thiết với lãnh đạo cao tầng,không hề biết đây là lần đầu Đức gặp Nhạc.

Lảnh đạo của Thành phố đều nghỉ như thế thì đám người học viên lại càng nhìn Đức với ánh mắt kính sợ…một số đông đang cố nhớ lại không biết hôm qua có làm gì ‘phạm thượng’ không?một số người hôm qua đứng về phía bên Huy, đã xỉa xói dèm pha,bỉu môi khinh thường ‘thằng nhóc kia’ không biết trời cao đất rộng thì đang mặt mày trắng bệch…sợ xón đái…họ đang nghỉ không biết có vì vậy mà rước họa vào thân?không hẹn đều hướng ánh mắt len lén nhìn vè Chủ nhiệm Huy với ánh mắt không thân thiện như hôm qua.
Chủ nhiệm Huy cũng đang ‘rét’ trong lòng,hắn vô cùng hối hận đã chạm vào ổ kiến lửa mà không biết…lúc nhìn thấy ‘mỳ nử quân nhân’ quân hàm Thiếu tướng tung một đạp khiến Huỳnh Tám hộc máu ngất xỉu,lại thấy nàng mang lo lắng ân cần hỏi han ‘ tên tội phạm’ ,tâm trạng đang vui vẻ của Chủ nhiệm Huy như rơi xuống vực thẩm…Kế tiếp thấy cha hắn ân cần khúm núm với một người mà người nầy lại thân thiết với mỷ nử quân nhân và tên kia…

Người nầy là một trong lãnh đạo trung ương từ Hà nội đến…Là Chánh văn phòng Của Tổng Bí Thư…

Tên kia rúc cục là ai vậy?Huy cuối cùng cũng biết mình đã gây ra đại họa rồi…đầu óc ong ong lên…hắn cãm giác phía dưới một giòng nước ấm chãy ra do không kìm được vì sợ hãi…
Có người buồn thì dĩ nhiên có người vui…
Du trợn mắt há mồm khi Nancy ân cần hỏi han Đức,rồi đến lảnh đạo Trung ương,Bí thư tỉnh ủy củng ân cần với hắn…Du mừng rở vì đã đặt đúng cược…Du hít một hơi cố kìm cơn xúc động nghỉ:”phải nhờ em dâu họ tiến cử mới được… làm thân với Đức là việc ưu tiên trọng đại… nhất định tìm mọi cách.
Quyên củng ngây ngốc…trước đây vô cùng tự tin,nàng chỉ cần chịu cởi quần thì Đức sẻ ‘sa lưới’ nhưng hôm nay nhìn thấy Nancy…địa vị cao vời vợi,đẹp như minh tinh Hàn quốc…dường như có quan hệ ‘không tầm thường’ với hắn…Quyên liền mất tự tin…Chỉ riêng về sắc đẹp…so với người kia Quyên cám thấy mình thật kém xa,không phải là một chín một mười mà là một bảy một mười …nhưng Quyên quyết không bỏ cuộc…nàng đang suy nghỉ làm sau mau chống cởi quần cho Đức hưởng thụ mới được…không thể chậm trể…nó ‘bất động’ thì nàng sẻ chủ động…không thể ngại ngùng,chần chờ gì nửa…Quyên tin tưởng khi ‘lâm trận’,nàng thừa khả năng làm Đức mê mệt…ông xả nàng còn không chịu nổi chứ đừng nói gì trai mới lớn như Đức…Chỉ cần nàng ngậm cặc nó…Quyên tin tưởng Đức sẻ không chịu nổi quá 1 phút …phun xối xà…Nó sẻ mê mệt nàng thôi…
Cục trưởng Luân vừa ’tháo gở’ được chử ‘quyền’chánh thức trở thành Cục trưởng Cục CA thành phố…Huỳnh Bảy thuộc địa hạt cai quản của Cục trưởng Luân…vì vậy Luân sợ bị liên lụy, thầm nghiến răng kèn kẹt…thề nhất định sẻ ‘chiêu đãi’ Huỳnh Bảy rất ‘đàng hoàng’…Nhanh chóng,bọn người Huỳnh Bảy đã được Cục trưởng Luân ‘mời’ về sở CA thành phố theo lời chỉ dẩn của giám đốc Duệ sau đó sẻ chuyển họ lên sở CA tỉnh.Đó là chuyện của giửa Cục CA thành phố và Sở CA tỉnh…
-Nè….chuyện xây cất căn biệt thự…cậu phải giám sát một chút…còn nửa…chuẩn bị khi xây cất xong thì cậu dọn vào…Nancy nói.
-Hả?biệt thự của cô mà?sao kêu tôi dọn vào?Đức ngạc nhiên hỏi…
-Chính là vì biệt thự của tôi nên cậu mới dọn vào…sao hả?có vấn đề gì?không muốn thì nói…Nancy ‘bá đạo’ gằn giọng…
-Hả?nè nói thiệt nha…cô muốn ‘kim ốc tàng trai’ hả?không được đâu…’Sỉ khả s͙.͙e͙.͙x͙ bất khả nhục’ nha…tui phản đối…
Nancy thiệt là hết cách với thằng nhóc nầy…Cái gì là ‘Kim ốc tàng trai…Cái gì là ‘Sỉ khả s͙.͙e͙.͙x͙ bất khả nhục’vậy mà nó cũng nói được…nàng cười mắng:
-Cậu nghỉ tới đâu rồi?kêu cậu vào ở cho có bạn thôi…tôi ở một mình buồn…
-Hả?vậy…vậy có ngủ chung phòng không hay là phòng ai nấy ngủ?Đức hỏi nhỏ…
-Cậu nghỉ sao?
-Biết rồi còn hỏi…Đức cười dâm nhìn Nancy với ánh mắt ám muội…
Nancy nét mặt hồng lên….’đấu khẩu,đấu mồm mép’với thằng nhóc nầy,nàng luôn thấy vui vẻ…
-Cậu ở ngoài làm gì tôi không cần biết nhưng tôi lúc nào cũng là số 1…Nancy chợt nói…
-Chuyện nầy không cần cô nói…lúc nào cô cũng là chánh cung nương nương…..Đức cười hì hì…
-Nhưng cũng đừng có quá đáng…
Nancy cau mặt…nàng cũng không tình nguyện lắm khi thấy Đức trăng hoa như vậy…gần đây Đức thu dụng rất nhiều người đẹp khiến nàng không thoãi mái nhưng suy đi nghỉ lại muốn những nàng kia trung thành làm việc thì không có gì tốt hơn qua con đường quan hệ tình cãm…cái nầy cộng thêm lợi ích thì sự trung thành hầu như tuyệt đối…Muốn làm việc lớn thì cũng phải hy sinh nhiều…đó là chuyện không thể tránh khỏi.Nancy đã suy nghỉ kỷ…chỉ cần Đức lúc nào cũng để nàng ở vị trí số một là được…
-Cô đi Cộng Hòa Sec làm gì 1 tháng vậy?
-Đi công tác…không phải đi chơi…sao hả?Nancy sẳn giọng…
-Nè…đừng có kiếm mấy thằng tây nha..tui…
-Có tin tôi đá cậu một cái thành thái giám không?Nancy giận dử….
-Hahaha nói chơi thôi mà…không cần nổi giận đâu à…
Hai người cứ lời qua tiếng lại,nói cười hihi haha coi như chổ không người.Đức không biết nhiểu người nhìn nó với ánh mắt ganh tỵ và ngưỡng mộ…
Đồng Giao không hiểu sao thấy trong lòng không thoãi mái…trong đầu luôn thắc mắc người đẹp quân nhân nầy là ai vậy..quan hệ với ‘hắn’ hình như không bình thường…Rồi bất chợt sững sốt…như vậy có liên quan gì tới mình?sao lại bận tâm vậy?
-Thiếu tướng…Chánh văn phòng Nhạc nói đã đến lúc ra phi trường…Một cận vệ của Nhạc đến nói…
-Ừm..được…Tôi tới ngay…
Nhìn Nancy lên xe ra phi trường,Đức buồn buồn…Nancy đến như cơn lốc đi như cơn gió thoãng,chỉ để lại mùi thơm phản phất…nó cũng muốn đưa nàng tới tận phi trường nhưng thôi đi…để cho các đại lảo của tỉnh và thành phố được dịp vuốt đuôi ngựa…
-Nè…chiều hôm nay tan học…đãi cậu ăn cơm…Quyên đang nôn nóng tìm cơ hội tuột quần mình cho Đức hưởng thụ…
-Chiều nay?không được…Thứ Sáu mình chỉ học đến 1 giờ…tôi mời chị đi ăn cơm dã ngoại…Đức sau cùng cũng quyết định …hahaha Nancy không quản mình làm cái gì ở bên ngoài mà…vậy thì cứ thuận theo ‘ý trời’ nha…dù sao chị Quyên nầy cũng là vưu vật…hơn nửa cũng là nhân tài có thể thu để dùng.
-Ăn cơm dã ngoại?là sao vậy?Quyên ngây thơ hỏi…
-Ậy…lúc đó sẽ biết mà…Đức nheo mắt cười…

*
* *

4 giờ chiều, tan lớp, Đức lái xe hướng về căn phố Phó Loan đang ở…nó có chìa khóa nên mở cửa vào như nhà của mình…cỡi quần áo tắm rửa rồi cứ để trần truồng leo lên giường nằm…chẵng mấy chốc rơi vào giấc ngủ…Đến lúc nghe tiếng động, Đức mở mắt ra, nghe tiếng lục đục hướng phòng bếp…
-Sao không ra ngoài ăn? Không cần phải nấu nướng mà…Đức đến sau lưng Phó Loan ,một tay lòn vào áo ngủ bóp vú,tay còn lại đưa xuống dưới,lòn ra phía trước,thọc thẳng vào quần lót chà đám lông mềm mại….cặc nó cứng ngắt áp sát vào mông nàng…Mái tóc Loan còn ươn ướt có lẻ vừa mới tắm xong,người nàng toát mùi thơm nhè nhẹ vô cùng kích thich…từ sáng tới giờ chỉ có nhìn vú Quyên nên ‘ấm ức’ …bây giờ thấy lồn cận kề nên cặc cứng lên sẳn sàng khai chiến.
-Nè…nè…đừng có chộn rộn mà…sắp xong rồi…ăn ở nhà…không đi đâu hết.
-Chộn rộn cái gì chớ?cô làm gì thì làm đi…nấu ăn bằng hai tay, mắt mủi miệng mà…ở dưới đâu có dùng…Đức đâu có phiền gì…Đức lì lợm tấn công ráo riết…
-Cậu…thiệt là…làm gì gấp dử vậy?Loan miệng thì phàn nàn nhưng hai chân lại dang ra,vô cùng phối hợp.
Loan thích vậy…làm tình bất cứ chổ nào nếu cãm thấy hứng thú…nàng nói đó là lãng mạn và tình điệu…vì thế nàng và Đức thường trong nhà tắm,phòng bếp hoặc giữa phòng khách mà làm tình với nhau…rất ít khi ở trên giường…
Đức cười thầm…biết ngay mà… ai cũng vậy…miệng thì ‘em chả’ nhưng trong lòng thì muốn lắm…Nó khều móc một hồi Loan đã thở không ra hơi… quay người, hai tay chống lên bếp lò … Đức ngồi xuống áp miệng vào phía sau…
Không phải chỉ có đàn ông mới cầu kỳ kiểu cọ…đàn bà cũng vậy …những người Đức đã đụ qua đều thích nó bú từ phía sau và khi nắc cũng từ phía sau…
Đặc biệt là Phó Loan…rất thích được đụ trong tư thế đứng…
*
* *

Hôm nay khác với ngày thường…sau bửa cơm chiều,Hửu thay vì coi tv, bắt ghế ra ngoài ngồi dưới tàng cây trứng cá trước sân nhà,vừa uống trà vừa nhâm nhi vài miếng kẹo đậu phụng,hai mắt Hửu đôi khi đăm chiêu,thỉnh thoãng nhíu lại,ngón tay trỏ gó gỏ nhẹ lên mặt bàn…Hửu đang tập trung suy nghỉ…
-Thì ra là vậy…Hửu gật gù cười khoái chí… dường như đã hiểu thấu đáo chuyện gì…
Đem tất cả chi tiết nhỏ nhặt ngày hôm nay sắp xếp lại với nhau…Hửu hình như đã nắm được toàn bộ câu chuyện…Hửu kết luận:” ngày hôm nay Chánh văn phòng Nhạc đến trường Đảng lấy cớ thị sát…thật ra chính là tạo cơ hội cho cháu gái nử thiếu tướng kia đến thăm tình nhân thôi”…Hèn chi…Hửu gật gù..cười cười…khiến Hiệu trưởng phu nhân lấy làm kỳ quái,quay sang nói với đứa con gái đang ngồi xem tv.
-Nhả à…ba mầy có chuyện gì ngồi cười cười giống như khùng vậy….bộ ngày nay có chuyện gì xãy ra hả?
-Hả?ai biết đâu à…má à…cứ kệ ổng đi…quan tâm làm gì…Nhả cười…
Thanh Nhả là một trong giãng viên ,nàng phụ trách sinh hoạt cho các học viên khóa 54,năm nay được 29 rồi…về sống chung với ông bà hiệu trưởng sau khi ly dị với chồng năm ngoái…
Nói về nhan sắc…trên thang điểm 10,Thanh Nhả được khoảng 7…
Trời sinh có nhiều người nhìn vào thấy quá đẹp,như hoa hậu,như minh tinh màn bạc nhưng mau bị nhàm chán vì vô vị không lôi cuốn…Nhả thì khác càng nhìn càng thấy hấp dẩn,lôi cuốn.Lấy chồng năm 24 trong lúc Học Hửu còn là Giám đốc sở CA tỉnh,quyền uy có thể nói là ngút trời,cuộc sống vợ chồng hạnh phúc nhưng chỉ được 2 năm đầu…Cha nàng, bị kéo xuống đài,đang từ vị trí ‘nói nhỏ’ cũng có thể ‘phun lửa’ biến thành người hét to cũng chẵng ai đếm xỉa…
Không những thế,chức vụ trưởng phòng Xúc tiến đầu tư của Nhả cùng chức Giám đốc sở Du lịch của Phát,chồng nàng vì thế mà bay…bạn bè trước kia thân thiết bây giờ xa lánh, họ thấy 2 vợ chồng Nhả như thấy cùi hủi…Cuộc sống hai vợ chồng không còn như trước nửa…thường hay gây gổ,cuối cùng là đường ai nấy đi…Nhả dọn về ở cùng ba mẹ cho tới ngày nay…
Nhả chẵng thấy có gì tiếc nuối…chỉ thấy tình đời bạc bẻo như vôi…Hiện giờ ngoài những lúc giảng dạy ở trường,nàng đang đam mê vẻ tranh…gần đây lại thích ca hát…và học đàn guitar coi như tiêu khiển…
-Nhả à..ra đây ba có chút chuyện muốn hỏi…
-Ba mầy kêu…ra coi…tao thấy ổng như trúng tà vậy…ngồi đó cứ cười mĩm chi hoài…Hiệu trưởng phu nhân nhìn về phía Hửu đang ngồi với ánh mắt nghi hoặc…Nhả bất đắc dỉ,miển cưởng đứng lên ra ngoài…
-Ba à …chuyện gì vậy…má nói ba bị trúng tà…Nhả nhìn ba mình cười, ‘cáo trạng’ hiệu trưởng phu nhân bà cũng theo ra trên tay cầm theo một ấm trà…trừng mắt nhìn con gái biểu lộ sự ‘bất mãn’…
-Trong khóa con đang dạy…con có biết một thanh niên tên Trần Đức…
Nhà chưa kịp phản ứng,hiệu trưởng phu nhân đã mừng rở:
-Hả?ông có đối tượng cho con gái à?là ai?nói nghe coi…giọng nói vô cùng kích động…đây là tâm sự của Hương,mẹ Nhả…
Từ ngày con gái ly hôn đến giờ,ngoài thời gian đi làm…đa số thời gian đều ở nhà ca hát,đánh đàn khiến Hương vô cùng phiền muộn,Nhả vẩn còn trẻ,Hương hy vọng con gái mình tìm được người chồng khác sống cho đến hết cuộc đời…ở chung với vợ chồng bà cũng không phải là cách hay…Mai nầy,khi hai vợ chồng trăm tuổi…chẵng lẻ con gái mình phải sống một mình hiu quạnh suốt đời sao?Vì vậy vừa nghe chồng hỏi con gái có biêt người thanh niên tên Trần Đức ,Hương nhãy dựng lên,mừng như trúng số..hỏi tới…
-Bà nghỉ tới đâu rồi vậy? Hửu đi guốc trong bụng vợ…liếc vợ gắt nhẹ…Nhả thiệt hết cách với má mình…cứ tưởng nàng là món hàng ‘sê cơn hen’ (second hand) nên ai cũng chê…thật ra cũng có rất nhiều người có ý nhưng hiện giờ Nhả không có hứng thú chút nào chuyện hẹn hò trai gái…Đôi khi nửa đêm thức giấc… thèm muốn tình dục…nàng dùng tay…vậy cũng đủ rồi…bước thêm một bước nửa?không ..nhất định là không…Nhả rất bằng lòng với hiện tại.
-Trần Đức? Hôm qua Nhả vắng mặt nên chỉ nghe Đồng Giao kể chuyện…lúc đó Nhả bật cười…sao lại có người ‘quái thai’ như vậy?nay nghe cha hỏi tên Trần Đức..Nhả lấy làm kỳ hoặc nhưng cũng nói:
-Có ấn tượng một chút…có chuyện gì sao?hắn còn trẻ lắm..chừng 18 tuổi thôi…hỏi hắn chức vụ gì hắn nói hắn là ‘lon ton văn phòng’…nói đến đây Nhả lại mĩm cười nhớ đến lời Đồng Giao kể.
-Ừm…lon ton văn phòng…Hửu gật gù…
-Ba biết hắn sao??Nhả nhìn cha mình hỏi…
-Mai mốt con sẻ biết…Hửu mỉm cười…cánh cửa quan trường dường như đã tìm lại được rồi…chỉ cần có chìa khóa thôi
Lon ton văn phòng à?đối với Hửu là chiếc chìa khóa vàng mở lại cánh cửa cho sự nghiệp chính trị của lảo đấy…

2
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận