Buổi tối nếu thích gió mát trăng thanh, thích nhìn sông nước trong khi nhấm nháp rượu và thức ăn ngon thì nhà hàng Sao Hôm là lựa chọn không tệ, vì vậy Vân chọn nơi này… Chiếc áo đầm màu hồng nhạt, cổ choàng khăn, xách tay tất cả tạo cho nàng một sắc thái trẻ trung sinh động… đêm nay Vân muốn Đức đụ nàng bằng mọi giá nên bỏ công chưng diện trang điểm sao để tăng sức thu hút, Long nhìn vợ chảy nước miếng nên tỏ ý muốn đụ 1 cái…

Bây giờ đã khác xưa rồi… trước kia bú cặc lão Hải là muốn lên chức ai dè người giúp mình thăng cao không phải là lão… trước kia cho Long đụ là vì đôi khi cần giải quyết sinh lý… nay địa vị đã thay đổi… đã đến lúc gạt hai người này qua một bên, muốn đụ nàng? Muốn nàng bú cặc? Tốt hơn là quên đi cho dù là ai cũng vậy… Vân chỉ nghĩ đến một người và làm sao để hắn đụ mình: Đức tổng.

Long thấy vợ không cho đụ lòng căm tức nhưng lão bản tính hèn hạ, sợ cái chức Phó Chủ tịch thường trực nên đành bấm bụng cười giả lã coi như không có gì, quan mới lên nhiệm thường có khuynh hướng lấy uy, tạo uy tín, giữa Long và vợ tình cảm là con số không, nên nếu chọc giận Vân không phải là khôn ngoan, biết đâu con vợ này lấy chiêu “đại nghĩa diệt thân” mà khai đao với lão? Kiếm chuyện bới lông tìm vết làm lão mất chức hiện nay? Nếu vậy thì sẽ mất tất cả, bao gồm đám đàn bà trong cơ quan cho lão đụ bấy lâu. Long không dại dột như vậy.

Hẹn bảy giờ rưỡi nhưng bảy giờ Đức đã tới trước rồi… Đợi chờ đàn bà là phong độ của đàn ông, Loan nói thế… đàn ông để đàn bà đợi mình thật là không ra thể thống gì. Hôm nay nó mặc cái quần Jean bạc màu “rách” nhẹ ở hai bên đùi, cái áo T – shirt màu đen thuộc loại hàng hiệu nổi tiếng Armani… trông thật bắt con mắt… người tiếp tân dẫn nó tới một bàn nhìn ra mé sông do Vân đã đặt trước, giờ này đã có nhiều thực khách rồi, người nước ngoài cũng nhiều, Đức cảm thấy có nhiều cô đưa ánh mắt nhìn nó với vẽ thưởng thức muốn câu dẫn. Cũng phải, Đức ngày nay là một thanh niên bảnh trai biết ăn biết mặc, hào hoa lịch sự tràn đầy mị lực nên có sức hấp dẫn đối với phụ nữ là chuyện thường tình thôi.

– Tôi đang chờ một người bạn… hay là cô mang cho tôi một ly nước cam trước… Đức nhìn người phục vụ nữ nhã nhặn nói với nụ cười nhẹ nhàng.

– Dạ được… cô phục vụ đẹp… nhoẻn miệng cười đáp lời nhìn Đức với ánh mắt có thể nói là “yêu mị thu hồn người” nhưng Đức nào có thấy “tâm ý” của nàng chứ chỉ vì ngay lúc này Chủ tịch Vân đã xuất hiện nơi quày tiếp tân, Đức đưa tay lên vẫy chào…

– Chủ Tịch Vân… tối nay thật là tôi được mở rộng tầm mắt nha… chị thật đẹp… Đức nịnh đầm, kéo ghế mời Vân ngồi… lich sự phong độ như Tây…

– Thật sao? Nhưng mà dù Tổng giám đốc Đức có nói đùa cũng làm tôi sung sướng với câu nói này của cậu đấy… Vân liếc nhìn Đức nũng nịu trã lời rồi khoan thai ngồi xuống…

“Tổng giám đốc… người này là Tổng giám đốc… sao lại trẻ như vậy?” Yến, run lên thầm ước ao… nàng cũng như bao cô gái khác, hy vọng “chài” được một đại gia cho ấm cúng cuộc đời, nàng lại có nhan sắc, trình độ tốt nghiệp đại học nhưng tìm việc lại không dễ chỉ đành làm ở nhà hàng này kiếm sống. Đàn ông thanh niên gặp cũng nhiều nhưng đại đa số là phường “giá áo túi cơm tốt mả rả đám” chứ không có cái khí chất như người này… lại nghe người đàn bà này gọi anh ta là Tổng giám đốc khiến Yến mở tròn mắt chú ý cao độ, lòng xúc động nhưng ngoài mặt rất bình tĩnh đứng một bên chờ khách sai khiến…

– Hôm nay coi như ăn mừng chị lên chức Chủ tịch, vậy có phải nên trịnh trọng một chút không? Nhưng mà tôi phải nói trước nha… tối nay là do tôi đãi chị, chúc mừng chi… Chị không cần phải khách sáo đâu… còn nếu chị muốn đãi tôi thì chọn ngày khác nha… thế nào?

– Ây… da… đã nói trước là hôm nay tôi đãi cậu mà… nhưng nếu cậu đã nói như vậy thì được thôi… nhưng tôi có đề nghị là cậu mời tôi bữa tối thì tôi mời cậu uống rượu ăn khuya… mình tận vui hôm nay… ngày khác tính chuyện khác… sao hả? Vẽ phong tình vạn chủng, Vân liếc mắt đưa tình nói xong cầm tay Đức ra vẻ thân thiết…

– Được… được thôi… Chủ tịch Vân chị muốn sao thì sao nha… Đức quay sang Yến nói:

– Cô cho 1 chai rượu đỏ… quay sang Vân đề nghị: Hay là hôm nay chọn rượu đỏ của Argentina nha… cũng rất là ngon đấy… Đức “sành điệu” giới thiệu… thật ra nó cũng chẳng biết rượu đỏ cái nào ngon dở, chỉ cần không chua, lại ngòn ngọt là được rồi nhưng làm bộ làm tịch làm cho ra vẻ sành điệu… hù người một chút cho người ta nể mình là chuyện nên làm đấy… Lần trước Vân cũng đã thưởng thức phong thái sành điệu của Đức rồi, lần này cũng không ngoại lệ.

– Tổng Đức quyết định đi… cậu là người sành điệu… theo ý cậu là được… Vân nhu mì đáp nhỏ…

Đức quay sang Yến:

– Ừm… chai rượu đỏ của Argentina cô nhé… à nè… cô có thể giới thiệu vài món đặc biệt đặc sắc không? Không cần phải tiết kiệm cho tôi đâu… hôm nay tôi đãi người bạn thăng chức cho nên cần phải long trọng… Tôi tin tưởng cô… Đức cười cười… chỉ Vân nói nhỏ: Vị này là tân Chủ tịch thành phố đó… phục vụ cho tốt vào… nếu được Chủ tịch thưởng thức biết đâu sẽ có nhiều chỗ tốt đấy…

– Cậu thật là… Vân vui sướng ngắt nhẹ tay Đức… rồi nhìn cô phục vụ trẻ nói.

– Vị này là tổng giám đốc của Đức lập công ty đấy, là công ty đang rất phát triển đầy hứa hẹn, cậu ta chỉ muốn lấy tôi làm lá chắn để trêu chọc cô thôi… Có phải không hả Đức tổng?

– Hahaha… đùa chút thôi… đùa chút thôi…

– Nếu hai vị đã tin tưởng như vậy… tôi xin được giới thiệu… Yến chuyên nghiệp đưa ra những món ăn rất hấp dẫn… Đức, Vân cùng gật đầu tán thưởng…

– Này… Vân hớp một ngụm rượu đỏ… khều tay Đức nói:

– Tối nay ăn xong mình cùng đi uống café hoặc uống rượu nhé… không được chối từ đâu đấy…

– Hả… chị không sợ tôi ăn thịt chị sao? Đức liền giở giọng “dê”… nhưng liền hối hận tự mắng: “Mình thật là bậy bạ mà… cả đám đàn bà đụ còn không xuể lại muốn dây dưa thêm… hy vọng chị này không để ý… Dè đâu Vân nghe nó nói liền ‘cấu’ nó một cái:

– Cậu muốn sao thì sao đi… mắt nhìn nó với ánh mắt đầy “phong tình”…

– Hả… Đức ngẩn ra… như vậy… như vậy… mình không có ý nha nhưng đã nhiều lần lồn dâng tới nếu không đụ thì có phải là phí của trời không? Có câu nếu “ăn được”thì không nên bỏ uổng đó mà… kệ đi… tới đâu thì tới.

Đầu nghỉ, tay liền mò dưới bàn, bàn hai người, trong góc tối dưới ánh đèn mờ thật lãng mạn, Vân bỗng giật mình nhưng thích thú khi cảm giác có bàn tay chạm vào đùi mình rồi len lỏi tiến đến vùng tam giác trong khi mặt hắn thì đang hưởng thụ ly rượu đỏ…

– Đức tổng thật là không ngờ đó, cậu thật là quỷ quái… Vân cười ủy mị…

– Chưa hết đâu… còn nhiều cái Chủ tịch Vân chưa biết đâu… Chủ tịch Vân có ngại không? Đức ỡm ờ hỏi, bàn tay cứ vuốt ve… tiếc là hai người ngồi đối diện nên không “xâm lược” được nhiều…

– Tôi thật sự muốn biết cậu tuổi trẻ tài cao tới đâu đấy… Vân nhích người tới trước thì thào… Long bú thì tàm tạm nhưng đụ như gà, trong quan hệ với Hải, nàng chỉ bú cặc cho lão… riêng nàng, phải nói là chưa có lần nào được thỏa mãn nên rất mong đợi lần quan hệ này với Đức, một chàng trai trẻ… càng nghỉ Vân cảm thấy ham muốn tăng dần, trong ánh mắt tràn đầy dục vọng…

Yến nhìn hai người khách rời đi lẩm bẩm: “Đức Lập… là công ty gì vậy?”

– Người ta đi rồi… còn đứng chết trân đó làm gì… Hương… một người bạn làm chung nhìn Yến trêu đùa…

– Cái gì chứ? Nghỉ bậy nói bạ không… Yến đỏ mặt chống chế…

– Nè… đừng chối nha, hắn ta đẹp trai phong độ như vậy ai lại không bị hớp hồn chứ… nếu mày không muốn tao lên à… Hương hăm hở…

– Người ta đi rồi… có muốn nằm mơ cũng phải chờ tối về ngủ… bây giờ làm việc đi…

– Bà chị họ tao làm công ty của anh ta đó… nghe nói anh ta rất oai phong, đám con ông cháu cha thấy anh ta như thấy cọp… Hương hâm mộ, hai mắt sáng ngời nói.

– Hả? Thiệt? Đừng xạo nghe mậy…

– Sao? Hồi nãy ai nói tao nói bậy nói bạ? Bây giờ muốn moi tin à? Không phải miễn phí đâu nha mày, dù là bạn thân cũng vậy thôi, phải đãi ăn đãi uống tao mới nói cho nghe, còn nếu không thì đừng hòng, Hương “khinh thường” nhìn Yến bĩu môi.

– Được rồi… sáng mai tao đãi mày ăn sáng… vậy được rồi chứ gì?

– Một bữa ăn sáng thôi? Ít nhất cũng ba hoặc năm bửa mới được…

– Con quỷ mày sao không đi ăn cướp đi… muốn tống tiền à? Yến “tức giận”.

– Vậy mày có muốn không… đó là giá phải chăng rồi… sao hả?

– Được… mày nói sao thì sao… Sợ mày rồi.

Nhìn quanh như sợ có ai nghe Hương nhỏ giọng:

– Tao nghe chị họ tao nói công ty chỉ đang làm rất có tương lai, lại đang cần người, tao học ít, mày thì khác, có bằng đại học, lại đẹp nữa, đi thử thời vận đi mày, mày không tính làm ở đây suốt đời chứ hả?

Yến im lặng… đây là điều nàng đang suy nghỉ…

Cho xe chạy một đoạn Đức quay sang Vân hỏi:

– Bây giờ mình đi đâu? Có ý kiến gì không?

– Cậu quyết định đi… cậu đi đâu tôi đi chỗ đó… Vân cười yêu mị, đưa tay qua xoa đùi Đức…

Với cái địa vị Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân mấy năm nay, chắc chắn có nhiều người biết Vân… mướn khách sạn đụ nàng không phải là biện pháp hay, nhà riêng thì không có… Đức liền cười cười, cũng may chiếc xe này lúc nào nó cũng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ… Đưa nàng đến khu “vườn địa đàng” thôi…

– Khách sạn không tiện lắm… Đức nhìn Vân nói…

– Ừm… Vân gật đầu, rất hài lòng vì Đức đã nghỉ tới điều này… nhưng rồi bối rối, tốn bao nhiêu công sức để Đức đụ tối nay… sắp thành công rồi, bây giờ mướn khách sạn thì không được… vậy phải làm sao đây? Nhất thời tâm trạng rối tung lên… Vân không muốn công dã tràng tối nay ha…

– Chúng ta đi “vườn địa đàng”… Đức cười mím chi nói.

– Hả? Cái gì? “Vườn địa đàng”? Vân mờ mịt hỏi.

– Lát nữa rồi biết… Đức nhay nháy mắt cười cười…

Gần 10 giờ tối, chỉ có thành phố giờ này thì vẫn còn náo nhiệt chứ nơi đây thì đã yên tĩnh lắm rồi… chung quanh chỉ nghe tiếng côn trùng kêu trong đêm vắng. Thằng Đức thì đã quen quá rồi nhưng Vân thì rất hồi hộp… nhìn Đức hạ hai hàng ghế phía sau xe xuống, phút chốc phía sau của chiếc xe biến thành một chiếc giường ấm cúng… Vân chợt hiểu, liếc xéo Đức:

– Có vẻ chuyên nghiệp há? Đừng nói với tôi là lần đầu tiên đó nha…

Đức cười hì hì:

– Chủ tịch muốn tôi nói dóc hay nói thật vậy? Có ảnh hưởng gì có phải không? Vừa nói nó vừa nắm tay Vân kéo sát nàng ôm vào lòng, tay sờ bóp trên những vị trí mẫn cảm… hai bàn tay nhanh chóng lòn qua lớp vải chạm vào da thịt mịn màng mềm mại, Vân cũng không kém, tay của nàng cũng nhanh chóng tìm đũng quần của chàng trai trẻ… bất chợt Vân run lên khi bàn tay vừa chạm cục thịt đang cương cứng… cảm giác đầu tiên là không thể tin nổi… lão Hải, Long chồng nàng… không có cùng “cân lượng” chút nào hay nói đúng ra là kém xa…

Vân xúc động… chưa hoàn toàn trấn tỉnh thì đã bị đẩy nằm ngả xuống chiến nệm vừa được lót khi nãy trên sàn xe, vạt áo đầm nhanh chóng được vén lên, cái quần lót nhanh chóng được kéo xuống… Đức úp mặt vào…

Vân hốt hoảng…

– Khoang… khoang…

Nhưng đã muộn rồi… Vân chỉ thấy chỗ của nàng bị “con rắn” chui vào quậy ngang quậy dọc làm người nàng như phát sốt, chẳng còn biết gì nữa cũng không màng gì nữa, tay quờ quạng tìm phéc mơ tuya quần của Đức kéo xuống… “Sao… sao khiếp vậy?” Đây là ý nghỉ trong đầu khi tay chạm vào cặc Đức, nàng sửng sốt rồi kinh hỉ mở miệng ngậm vào… đầu tóc bắt đầu gục gặt lên xuống…

Trước giờ đến nay, đây là con cặc thứ ba Vân biết trong đời nhưng cũng là con cặc làm nàng chết đi sống lại vì sướng… phải nói đây là lần đầu tiên nàng biết cái gì gọi là khoái lạc. Đức đụ dai, cặc lại bự, đang ở thời kỳ trai trẻ sung sức nên cứ hùng hục nắc, đủ mọi tư thế khiến Vân mê mẩn, suốt hai giờ, nàng đã mấy lần lên đỉnh, người mệt lả nhưng vẫn còn ham muốn và thằng Đức cứ từ phía sau mà dập tới…

Vân gối đầu nằm trên đùi thằng Đức, tay đang vuốt ve con cặc trước mặt trong cự ly gần…

– Sao to thế, không ngờ đấy… Vân ngước mặt nhìn lên cười cười…

– Thích không? Đức “nham nhở” hỏi.

– Biết rồi còn hỏi… Vân nguýt yêu… tay không ngừng vuốt ve chừng vài phút rồi ngậm vào…

– Những người đàn bà của Đức… đều nuốt… không biết Chủ tịch Vân có ngại không… Đức cười cười hỏi…

– Vậy sao? Người ta làm được tôi cũng làm được mà… Vân “hiếu thắng” muốn “tranh phong” rồi không chần chờ cầm cặc thằng Đức bỏ vào miệng… đầu tóc liên tục gục gặt lên xuống…

– Chủ tịch Vân… đúng rồi cứ thế nhé… Cứ từ từ… không cần vội vã gấp rút… ừ, ừ… đúng rồi… oohhh yeah…

– Nè… phải làm sao đây… ổng sắp về đây rồi… Ngồi trên đùi Đức, Thủy “lầu bầu” trong khi Đức một tay đang mân mê đầu ti, tay kia thì chui vào quần nàng mà xoa xoa chùm lông mềm mại khiến Thủy “khó chịu muốn chết” nhưng phải cố dằn mà bàn “đại sự” trước đã. Số là hai anh em Tuấn, Hùng cũng đã xong việc ngoài Đà nẵng, sắp về Cần Thơ rồi, đây là chuyện Thủy quan tâm nhất… hiện nay cứ cách ngày là nàng và thằng Đức đụ nhau ngay trong nhà này, có khi vì tình điệu hai thím cháu đụ trong xe… nói tóm lại là hiện tại Thủy đang đắm chìm trong nhục dục… mai mốt Hùng về… kỳ đà cản mũi… sẻ không còn thoải mái nửa nên Thủy lo ngại là phải… mà thằng Đức cứ làm như mọi chuyện bình thường… không biết lo xa gì hết… thiệt tức chết mà…

– Đức nghỉ kỷ rồi… muốn mua 1 căn nhà cấp 4 ở miệt xa xa một chút… giá phải chăng… mỗi tuần mình tới đó… vừa nói ngón tay nó phía dưới khều móc vào hang sâu khiến ngoài cửa hàng đã bắt đầu lầy lội…

“Mua nhà? Ừm cũng có lý… căn nhà cấp 4… nàng có khả năng, lại không sợ mất tiền, nhà cửa không thể mất giá, với thời gian thế nào cũng lên giá… đây là một biện pháp hay nha… lại nghỉ tới coi như là”tổ ấm của 2 người” Thủy hài lòng… hiện nay nàng mê thằng cháu chồng như điếu đổ… lúc trước ngồi trong lớp học, mình là cô giáo nó sao lại không thấy ha… bây giờ là Tổng giám đốc của một công ty… so với năm trước biến đổi 1 trời 1 vực…

– Sao hả? Thấy Thủy trẩm ngâm Đức vừa kéo quần nàng xuống vừa hỏi… cái quần vừa được kéo xuống tuột hẳn ra ngoài, Đức thuận tay ném trên nền nhà rồi nhón mông tuột quần mình xuống… Thủy đứng lên cởi luôn áo ném xuống sàn nhà… cả người nàng trần truồng, làn da trắng ngần, cặp vú săn cứng, chùm lông đen nơi vùng tam giác phơi bày trước mặt Đức… cách đây hơn 1 năm, lúc hai người mới bắt đầu đụ nhau, nàng còn che che đậy đậy nhưng nay thì hoàn toàn buông thả… còn gì mà e ngại nữa khi những đòi hỏi dâm dật của nó nàng cũng đã chìu chuộng cho nó thỏa mãn hết rồi.

Thủy ngồi xuống trước háng của thằng cháu… tay cầm cặc nó vuốt lên vuốt xuống rồi cúi đầu ngậm vào miệng… lần nào cũng vậy trước khi để Đức đụ, nàng thích bú liếm cặc nó một hồi lâu, càng lâu càng tốt nếu không sẽ chịu không nổi… cái thằng này đụ dai hết biết…

Liếm lên liếm xuống từ bìu dái lên đến đầu cặc coi như “dạo đầu một hồi”… Thủy nhả cặc ra, tay xoa xoa bìu dái rồi ngước nhìn Đức nói.

– Cứ quyết định đi… cần tiền cứ nói… nói xong lại dùng lưỡi liếm… đùa giỡn quanh đầu cặc… đây là những gì Đức “huấn luyện” nàng… nay Thủy coi như rất thành thạo, cứ mỗi lần bú cặc nó là cứ thế mà làm nhưng không phải là “máy móc” nha… mà là có sự yêu thương và đam mê tuyệt đối đấy…

– Tiền thì không cần đâu… Đức có… công ty làm ăn khấm khá… nhà hàng cũng không tệ… Có chút tiền đầu tư mua đất cũng tốt… Đức vừa nói vừa cầm đầu tóc Thủy nhấn nhẹ… Thủy hiểu ý. Tốc độ gục gặc đầu nhanh dần.

Ngồi trong lòng Đức, Thủy liên tục nhịp lên nhịp xuống, hai tay thằng Đức vòng từ phía sau đang mạnh bạo “hành hạ” cặp vú nàng… người Thủy đẫm mồ hôi, mắt nàng mê muội lờ đờ, tiếng nhóp nhép do hai bộ phận sinh dục chạm nhau nghe rõ mồn một… Lần nào cũng thế… Thủy còn ham muốn nhưng cả người thì nuổn ra… vậy mà nó vẫn khỏe cứ nắc… và người đầu hàng luôn là nàng… Thủy ấm ức nhưng vô cùng thỏa mãn…

Thế đấy… việc cực nhọc mỗi ngày của Đức là… đụ…

Đụ sáng… đụ xế trưa… đụ xế chiều và đụ tối…

Trước kia Đức nghỉ nhà nó và nhà chú nó ở kế nhau thật là tốt… muốn đụ thím lúc nào cũng được, nhà tắm phía sau vườn, hoặc trong nhà khi Chú ba nó làm việc bên ngoài… nhưng từ khi đụ luôn mẹ thì có chút bất tiện, từ lúc có chút tiền nó đã có ý định mướn một căn hộ bên ngoài nhưng với sự làm ăn khấm khá… thôi thì mua luôn để làm “bãi đụ” với Thủy… Đức vô cùng cẩn thận trong vấn đề này… Dì Út ở nhà ông ngoại, không thành vấn đề, Thu ở ngay lầu trên của nhà hàng… Loan, Lan, Chủ tịch Vân, Dì Hai… không có vấn đề gì… chỉ có Thím và mẹ… mua căn nhà cấp 4 làm chỗ đụ với thím là “chính sách lâu dài”… còn mẹ thì sao ha… mai mốt ông già về ở thường trực trong nhà… vậy chuyện đè mẹ ra đụ cũng không dễ… mua thêm một căn? Đâu có nhiều tiền vậy? Kêu mẹ mua? Chỉ có biện pháp này thôi… vậy chuyện này không cần gấp, dù sao là ở trong nhà, cẩn thận chút là được… chuyện cấp bách là kiếm căn nhà làm “trụ sở” đụ với thím ba…

Trên đường đi đến công ty chuông di động kêu vang… liếc nhìn màn ảnh… Ui cha… là vị thiếu tướng đấy…

– Alô… sao hôm nay rãnh vậy… có chuyện gì quan trọng à? Vẫn giọng điệu cà rỡn, Đức ỡm ờ hỏi.

– Sao? Bộ có chuyện mới gọi cho cậu được à? Nancy “chất vấn”.

– Hahaha… đùa chút thôi mà… khỏe chứ? Cô đang ở đâu vậy?

– Hà nội… à nè… có chút chuyện muốn nhờ cậu…

– Nói đi… sẽ làm hết mình nếu có khả năng… nói trước nha… chuyện lớn tui không làm nổi đâu, chuyện nhỏ thì cũng còn tùy là chuyện gì… cô biết rồi đó…

– Biết là cậu rào đón mà… chuyện nhỏ thôi… tôi muốn mua mảnh đất cất nhà… cậu coi chỗ nào tốt để ý kiếm coi…

– À được… ụa… thiệt? Cô muốn cất nhà ở Cần thơ à? Chi vậy? Cô ở Hà nội mà… Đức ngạc nhiên… cô nàng này có tiền quá nhiều nên không bình thường rồi…

– Tui muốn ở Cần Thơ rồi sao hả? Có cần cậu phê chuẩn không? Nancy lãnh đạm nói…

– Hahaha… hỏi cho biết thôi… sẽ kiếm dùm cô… à nè cô muốn vùng nào? Ngay thành phố hay ngoài ngoại ô, cần có vườn cây vườn xoài vườn nhãn gì không cho biết đi… như vậy dễ tìm hơn…

– Cậu thấy sao? Nancy hỏi ngược lại…

– Hahaha… là nhà của cô thì theo ý cô… hỏi tui làm cái gì chớ…

– Cậu có phần mà… Nancy nũng nịu trong điện thoại…

– Hả… cái gì? Cô không nói giỡn chứ hả? Sao lại có tui trong đó? Đức sửng sốt hỏi.

– Tôi tới Cần thơ ở… cậu phải ở với tôi rồi… có vấn đề gì chứ? Cậu là bạn trai của tôi mà…

– Hả… “Bạn trai”? Ai nghe Nancy nói câu này thì sướng tai nhưng Đức nghẹn họng…

– Thiếu tướng à… đừng nói chơi nữa nha… cái mạng tui nhỏ xíu không chịu nổi kiểu đùa này đâu…

– Cậu nghỉ tôi đang nói đùa à? Có giống không? Bây giờ cậu là bạn trai của tôi… sau này phải làm đám cưới với tôi đấy… Giọng Nancy không kém phần nghiêm túc vang lên…

– Thiếu tướng à… không chứ hả… tui mới 17 tuổi…

– 17 Tuổi… làm cha được rồi… Giọng Nancy chắc nịch…

– Cô… hả… ý gì vậy? Đức hoảng hốt…

– Tôi có rồi…

– Hả… cái gì có? Có cái gì? Đức cảm thấy lạnh sống lưng… trời đất sụp đổ…

– Có thai… Nancy nói…

– Không… không chứ hả… cô… cô… Đức muốn xỉu…

– Hihihihi… đùa chút thôi… đừng có nằm mơ đi…

Nghe câu này, Đức như vừa té xuống vực thẳm rồi được người ta cứu mạng… không nhịn được hét lên:

– Bà cô à… tui lạy bà nha… mai mốt đừng có giỡn kiểu này… chết người đó…

– Chuyện gì? Có con với tui mất mặt cậu lắm à? Giọng Nancy bất ngờ đanh lại, đầy bất mãn…

– Tui không phải là ý này… mà cô nghỉ coi, tui mới 17 mà có con… không giống ai nha… tui còn trẻ… Đức định nói còn nhiều thời gian chơi nhưng liền im bặt… con nhỏ Nancy này “ranh” như hồ ly, không thể cho nó cơ hội nắm lưng mình…

– Chuyện có thai là đùa chơi thôi nhưng chuyện mua đất cất nhà ở Cần thơ là thật… cậu chuẩn bị đi…

– Cái chuyện này không thành vấn đề… dễ thôi… tui bắt đầu để ý kiếm cho cô… bảo đảm kiếm chỗ cô hài lòng.

– Không cần đâu… chọn chỗ cậu thích là được… thôi cúp máy đây…

Đức ngẩn ra… cái gì “mình thích là được”… con nhỏ này lại muốn dọa mình? Cứ dọa đi… “ông” không sợ đâu… miễn là đừng nói có “cái đó” là được rồi… cũng may là nói giỡn thôi… “làm cho bà cô này có bầu? Nghỉ cũng không dám nghỉ tới nha nếu còn muốn sống trường thọ, ông già của cô ta là ai chứ, cái chuyện lấy mạng mình thì không đến nối đâu nhưng cắt cặc mình là chuyện quá dễ dàng, nghỉ tới đó Đức rùng mình, cũng may là bà cô này đùa chơi một chút thôi… ừm như vậy cũng tốt… mai mốt nhất định có đánh chết cúng không”ra”trong”đó”. Nghỉ vậy liền yên tâm… tiếp tục cho xe chạy về hướng công ty. Phó tổng Loan về tối hôm qua, hôm nay đi làm… mình phải tới”trình diện”một chút mới được… nghỉ tới đây Đức ngẩn ra… ụa kỳ ha… tại sao mình phải tới”trình diện”? Mình là tổng giám đốc mà? Nhưng nghỉ kỷ lại mình có làm cái gì đâu chứ ngoài chuyện xách cặc đụ rong? Ậy… vậy trình diện cho người ta hài lòng cũng đúng mà… cho người ta chút mặt mũi cũng đúng thôi… hahaha dù sao nói cho cùng cũng là đàn bà của mình đó mà…

Đức cho xe chạy vào sân… vừa xuống xe đang đi vào thì chợt nghe có tiếng sau lưng…

– Chào anh… sao đúng lúc vậy…

Đức giật mình quay lại… trước mặt là một người đẹp, mặt bộ đồ kiểu OL màu xanh da trời nhìn thật là bắt mắt, trông quen quen không biết đã gặp ở chỗ nào…

– Chào… cô là… hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải? Đứng sững người một chút rồi hỏi.

– Sao anh quên mau vậy? Mấy hôm trước tại nhà hàng… tôi là người phục vụ…

– Oh… oh… nhớ rồi… thì ra là cô… hèn chi… mời vào… cô tới đây nộp đơn xin việc à… nếu vậy thì hoan nghênh… công ty chúng tôi đang cần người đấy… không biết có việc gì hợp với cô không? À mà khoan nói đã… mời vào… Đức mở cửa lịch sự mời người đẹp vào… Yến lướt qua, một mùi thơm thoang thoảng bay vào mũi khiến Đức bồi hồi ngẩn ngơ…

Nhung đang lui cui sau quầy tiếp tân thấy Tổng Đức bước vào với một người đẹp liền cười tươi:

– Tổng giám đốc xin chào… ngày mới tốt lành…

– Ngày mới tốt lành… rồi quay sang nhìn Yến nói: Có người đến nộp cv… cô tiếp đãi thu nhận hồ sơ ha… à nè Phó Tổng đã đến chưa vậy?

– Chuyện gì? Sáng sớm đã muốn giao việc cho tôi làm rồi à… Phó Tổng Loan không biết khi nào đã xuất hiện phía sau cùng với một người đẹp… Tuyết… hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, vừa được Loan dẫn đi giới thiệu 1 vòng với các đồng nghiệp trong văn phòng thì đúng lúc nghe tiếng Tổng Đức nên cả hai đến chào hỏi… Loan thấy sau lưng có một người đẹp liền ngẩn ra rủa thầm: “Cái tên này gần đây mỗi lần càng nhiều gái đẹp bao quanh…”

Ánh mắt của Phó Tổng chỉ có Đức nhà ta hiểu… nó than thầm: “Tui vô tội nha”… liền quay qua chỉ Yến, nói gặp ngoài cửa, đúng lúc nàng tới nộp đơn xin việc… Yến là người từng trải qua nhiều kinh nghiệm tiếp xúc ngoài xã hội lại là người lanh lợi, liền nhanh chóng mỉm cười tự giới thiệu mình, ngắn gọn hàm súc…

– Xin chào Phó Tổng giám đốc… Tôi có quen biết với chị Nhung nên biết được nơi đây đang cần Công trình sư… hôm nay đem hồ sơ lý lịch đến thử vận may… hy vọng được Công ty cho cơ hội…

Đức thưởng thức cách ăn nói ngắn gọn hàm súc của Yến… chủ yếu là quen biết với chị Nhung a… không liên quan vì tới nó… Loan nghe Yến giới thiệu xong cơn “tức” liền tiêu tan quá nữa, liếc xéo Tổng Đức như ngầm nói “lần này liệu hồn”… Công ty đang cần người, có nhiều người gửi hồ sơ lý lịch đến, Yến lại là người quen biết của Nhung… thôi thì sẵn tiện cho Nhung chút mặt mũi… nghỉ vậy liền cười nói:

– Vậy coi như là người quen rồi… sẵn đây tôi đang có thì giờ… không biết cô có tiếp nhận phỏng vấn bây giờ…

Yến mừng rỡ:

– Dạ được… thế thì còn gì bằng… cảm ơn Phó Tổng cho cơ hội…

– Vậy được… cô ngồi chơi chờ tôi khoảng 5 phút… quay qua Tuyết nói: “Thời gian đầu kỹ sư Cường sẽ hướng dẫn cho em… em làm việc có gì thì hỏi anh ấy”.

Tuyết không nguyện ý lắm… nàng biết Cường có lòng “dê” với mình… người mà lòng nàng đang “hướng về” là tổng Đức kia… lại nhìn về phía Yến, thầm lo ngại… hy vọng không phải “như mình” chứ hả? Nếu vậy thì thật là một địch thủ nặng ký đáng gờm…

Thật ra Loan cũng có ý riêng đấy, tuy Tuyết là “cựu” học trò của mình lại là em của Lan, người mà Loan coi là rất “thân” với Đức… người không ích kỷ trời tru đất diệt, Loan không muốn Tuyết “thân” với Đức, mị lực của “thằng nhóc” này quá mạnh… Loan lại biết Cường có tính hay “dê” thôi thì cho hắn cơ hội “bám lấy” Tuyết làm kỳ đà cản mũi cũng tốt… Còn về phần cô gái mới này… Loan liếc trộm Yến… sau phỏng vấn mới tính đi… rồi nàng xấu hổ hơi đỏ mặt nghỉ: “Có phải mình quá phận rồi hay không? Tên kia nhiều con gái bu có liên quan gì chứ?”

Yến rạng rỡ bước theo Loan để được phỏng vấn… mọi việc đang diễn ra đúng như nàng dự trù… Qua tin tức “tình báo”, nàng biết Đức mỗi ngày sẽ đến công ty giữa khoảng 9 tới 11 giờ… nên sáng nay 9 giờ nàng đã có mặt tại một quán bên đường chờ đợi… kiên nhẫn chờ hơn 1 giờ đồng hồ cuối cùng thấy xe Đức chạy vào bãi đậu xe… Yến liền bước qua chào… coi như là “trùng hợp”… có điều Yến hơi bất ngờ khi thấy một người đẹp… giác quan thứ sáu của đàn bà rất nhạy, Yến cảm giác đây là “tình địch” trong tương lai của mình…

– Phó tổng à… sau khi phỏng vấn… tôi có chuyện cần gặp cô… Đức sực nhớ câu chuyện với Nancy, cần tham khảo ý kiến với bà cô này a…

– Chuyện gì? Ừm được… phỏng vấn xong tôi qua gặp cậu… Loan đang bước đi, nghe Đức nói, ngạc nhiên quay người hỏi… nhìn thấy nét mặt Tổng Đức có vẻ băn khoăn nên lấy làm lạ…

Đức vừa ngồi xuống không bao lâu thì Tâm gõ cửa bước vào…

– Chuyện gì mà có vẻ lo ra vậy? Tâm nhìn Đức hỏi… rồi để ly café lên bàn…

– Đâu có gì quan trọng, mà có gì đi nửa nhìn dì Út là vui rồi, miệng nói tay kéo Tâm ngồi lên đùi hai tay sờ sờ… Đức nịnh đầm khiến Tâm lòng vui như Tết đến… nhưng mặt hơi sầm lại, số là sáng nay lần đầu tiên thấy Tuyết liền cảm giác có áp lực, lòng bất an, không phải vì Tuyết đẹp hơn nàng mà là vì cô nàng này trẻ trung… hơn nữa lúc nãy lại thấy thêm một cô nàng cũng đẹp và trẻ trung không kém Tuyết được Phó Tổng Loan phỏng vấn… một người đã có áp lực rồi, bây giờ có thể có hai người đấy nên Tâm lo lo… cũng như Loan, nhận xét của Tâm về Đức cũng gần giống nhau là tên này có nhiều “mị lực” hấp dẫn đàn bà con gái…

– Sao vậy… có gì không vui hả? Thấy nét mặt dì Út “sa sầm” Đức liền hỏi…

– Không… không có gì… Tâm cúi mặt lí nhí nói…

– Nhìn dì là biết có gì không ổn rồi… nói đi mà… đồng thời tay tái máy sờ sờ bóp bóp…

– Sao… sao có nhiều con gái trẻ vậy… Tâm do dự một hồi lâu cuối cùng cũng lí nhí nói ra…

Đức ngẩn ra rồi cười như nắc nẻ:

– Dì Út à… không liên quan tới cháu nha… cháu làm sau biết được chứ… ậy… người ta tới làm việc đó mà… rồi nó rù rì bên vành tai Tâm:

– Không có ai so sánh được với dì út hết á… yên chí đi… Đức chỉ có hứng thú với di.

Út thôi à… rồi luồn tay vào áo định mò vú…

Tâm như được uống viên thuốc định thần, liền tươi tỉnh lại…

– Coi chừng… thôi dì ra ngoài… nói xong cười chúm chím nhanh nhẹn đi ra ngoài… nhìn theo Đức than thầm: “Oan quá nha… sao cứ mỗi lần có gái đẹp tới công ty là ai cũng”chiếu” tướng tui vậy cà?

Tâm ra ngoài rồi, Đức buồn chán cầm di động chơi games 1 hồi chừng nữa giờ thì Loan gõ cửa bước vào… bây giờ Đức mới để ý thấy Phó tổng hôm nay tươi mát trong bộ đồ OL màu da trời… trông thật là “ngon lành”… nó liền đứng lên nói với Tâm:

– Dì Út… cháu có chuyện quan trọng họp với phó Tổng khoảng chừng nửa giờ… nếu có ai muốn gặp Phó Tổng hoặc cháu thì bảo họ chờ…

Không một chút nghi ngờ… Tâm gật đầu:

– Ừm được…

Đức quay vào đóng cửa, không quên khóa lại… Loan nhìn thấy nó thần thần bí bí hỏi:

– Chuyện gì? Sao khẩn trương vậy?

– Hả? Có gì đâu… khóa cửa thôi mà… liền sau đó đến ngay sau lưng Phó tổng táy máy…

Trong lòng Loan thích chí nhưng làm bộ nghiêm mặt:

– Nè… đàng hoàng chút đi… nói đi có chuyện gì…

– Nói thì nói nhưng cũng phải thoải mái một chút mà… Phó tổng đẹp lộng lẫy… kêu tui đàng hoàng coi bộ khó nha… rồi cứ mặc kệ Phó tổng “lườm, nguýt” Đức tỉnh bơ tấn công loạn xạ hết sờ tới bóp… “chống cự” một lúc thấy không “kết quả” Loan đành buông xuôi… mặt nàng đỏ rần… Cửa đã khóa… đã làm thì làm tới Đức đưa tay mở phéc mơ tuya ý đồ muốn kéo cái jupe xuống…

– Làm gì vậy… không được…

– Được mà… chút thôi… cửa khóa rồi… sợ gì chứ… Đức lì lợm khăng khăng muốn kéo cái jupe xuống… sợ giằng co rách nên Loan đành phải chịu thua… cứ để nó kéo củn xuống, chưa dừng ở đó, cái quần lót ren màu đen cũng bị kéo luôn xuống… Loan thiệt hết cách, liếc nhìn thấy cửa khóa lại nhớ Đức có nói với Tâm hai người có chuyện quan trọng “bàn thảo” nên nàng yên tâm 1 chút… tuy nhiên cũng thiệt ngượng ngùng… không phải lần đầu tiên ở truồng trước mặt Đức nhưng đây là văn phòng khiến Loan ngượng chín người nhưng đồng thời cũng cảm thấy kích thích không ít.

– Cậu… không phải trắng trợn như vậy chứ? Loan “gắt” nhỏ…

– Chút thôi mà… ngồi đi… Phó tổng hết cách với Đức tổng đành ngồi xuống… Đức dang hai đùi nàng ra dúi miệng vào… Loan cố dằn cơn rên rỉ, hai tay nàng ghịt chặt đầu tóc của Đức tổng… làm như vầy là muốn giết người mà… cũng may là Đức biết chừng biết mực nên dừng lại đang lúc Phó tổng sắp lên đỉnh khiến nàng “bực bội” lườm nó…

Đức cười hắc hắc nói nhỏ:

– Tối nay mình tiếp tục ha… có chuyện quan trọng muốn hỏi ý kiến…

Đang muốn “phát tác” nhưng khi nghe Đức hẹn hò tối nay Loan lòng nở hoa, mặc lại cái jupe, sửa sang quần áo rồi lườm Đức một cái muốn lũng mỏ ác.

– Chuyện gì vậy?

Đức đem câu chuyện Nancy nói hồi sáng tường thuật tỉ mỉ… nó thật khẩn trương về chuyện này…

Loan nghe xong nhìn Đức tổng chúm chím cười rồi gập người cười rũ rượi khiến Đức phát cáu:

– Nè… đủ rồi nha… làm gì cười dử vậy, có gì đáng cười chớ… nói đi… bây giờ tui phải làm sao đây.

Loan nín cười nhưng chỉ vì cố nín cười nên ho rũ rượi… chờ cho hết con ho, Loan lấy khăn giấy lau mắt… thật là buồn cười chảy nước mắt mà…

– Tưởng cậu thông minh ai dè ngu như con heo… Loan thẳng thừng “mạt sát” Đức tổng không e dè hay thương tiếc…

– Hả? Sao nói vậy? Nói nghe coi… Đức sửng sốt hỏi…

– Cô ta hù cậu thôi… nè cậu nghỉ kỷ đi… Cô ta là ai chứ, con gái độc nhất của “người kia” đó… đâu phải muốn làm gì thì làm, bất cứ chuyện gì cũng phải có yếu tố chính trị trong đó… tuy không phải hoàn toàn trăm phần trăm nhưng cũng được 90 phần trăm nha… Cái chuyện đường hoàng hai người sống chung là không thể nào… trừ khi làm đám cưới… nhưng mà chuyện này… không có khả năng… Loan trầm ngâm…

– Vậy… vậy cái chuyện mua đất cất nhà thì làm sao giải thích? Đức nghe Loan nói liền cảm thấy phấn chấn lên nhưng vẫn còn chút ít dè dặt.

– Không chính thức mà… sợ cái gì… cậu và cô ta chính thức rùm ben thông báo đám cưới rồi ở chung một chỗ là không thể nào, tôi dám bảo đảm với cậu… còn cái chuyện tới lui là quá bình thường… yên chí đi…

Đức nghe Loan nói liền như người đang đi trong con đường hầm tối đen bỗng thấy ánh sáng, thở phào một cái liếc Phó tổng một cái…

– Cô đúng là “anh minh thần vỏ” mà… có cô bên cạnh chuyện gì cũng không cần sợ… hahaha rồi đứng lên lại gần nói nhò: “Tối nay Đức ghé nhà… sao hả? Mình ra ngoài ăn cơm xong rồi về nhà cô…”

– Không cần ăn ở ngoài, tôi có đem mấy món đặc sãn xuống… tối nay tôi làm cơm mời cậu… thử tay nghề tôi coi sao… Loan cao hứng về viễn ảnh tối nay nên xuất chiêu ẩm thực…

– Thiệt? Vậy thì phải thử rồi… chỉ có tui với cô… hay là… Đức cười nham nhở…

– Hay là cái gì…

– Mình ở truồng làm bếp… cô làm bếp chánh tôi bếp phụ… rữa rau, rửa chén gì cũng được… Đức nham nhở nháy nháy mắt.

Cậu… Loan vừa tức cười vừa bực mình… đưa chân đá Đức tổng 1 cái… vừa lúc di động của Đức vang lên… Dì hai gọi…

– OK… chiều gặp… Loan hí hửng đi ra ngoài…

– Alô… hahaha dì hai… lâu quá rồi ha… dì đang ở đâu vậy?

– Đang ở Vinpearl… phòng 307… tới liền được không? Giọng Hà hăm hở phấn khích…

– Được, sao lại không… Đức tới liền đây… Đức liếc nhìn đồng hồ thấy cũng mười một giờ mấy rồi, bây giờ đi gặp dì hai ờ Vinpearl chắc chắn là sớm lắm cũng phải 5 giờ mới đụ xong, xập tối ghé nhà phó tổng… đụ thêm một chập… tối về… hôm nay cũng phải đụ mẹ đấy… Sao bận rộn vậy… Đức lắc đầu, mở cửa văn phòng bước ra nói nhỏ với Tâm:

– Chiều mai Đức ghé nhà ăn cơm ha… Dì Út làm món gì ăn…

– Ừm… được… Tâm sung sướng gật đầu… vừa lúc đó Cường bước ra cùng với Yến… Đức nhạc nhiên:

– A… cô còn ở đây à?

– Phó tổng nhờ tôi dẫn cô yến đi tham quan công ty… sẵn giới thiệu đôi chút… tuần tới cô Yến sẽ chính thức đi làm…

– Vậy à… chúc mừng cô… Đức đưa tay ra bắt chúc mừng nhân viên mới… Yến đưa tay bắt lòng nở hoa… coi như bước đầu thành công, lúc này nàng đang nghỉ kế hoạch “cua” anh chàng Tổng giám đốc này…

Cường trong lòng đang hí ha hí hửng, hai người đẹp… là hai người đó… Phó tổng Loan đá nói hắn phụ trách hai người đẹp này… cơ hội tới rồi…

Có điều Cường không hề nghỉ cả hai người đẹp mà hắn đang mơ tưởng sẽ cua được tới tay đang “nhắm” vào Đức tổng… Đức tổng vô cùng bận rộn, đàn bà quá nhiều rồi còn lòng dạ nào để ý ai nữa chứ, qua quýt nói thêm một vài câu rồi ra xe chạy về hướng Vinpearl… vừa lái xe vờa nghỉ người khác “làm đầu tắc mặt tối, minh thì đụ tắc mặt tối a”…

Vừa gõ cửa thì cánh cửa liền mở ra… Hà tươi mát trong bồ đồ ngủ màu hồng, không áo ngực, quần lót màu đen như ẩn như hiện khiến mặc dù đụ nhiều rồi nhưng cặc trong quần Đức cũng rục rịch liền bước nhanh vào… hơn hai tuần rồi chưa đụ dì hai nha…

Vốn có máu dâm trong người nên Hà cũng nôn nóng… hai tuần không được hưởng mùi cặc thằng cháu khiến nàng vô cùng khó chịu, sáng nay Quốc ra phi trường lên máy bay ra Đàlạt nhận chức thì trưa nàng đã có mặt tại Vinpearl khách sạn, gọi cho Đức rồi tắm rửa háo hức chờ đợi… bởi vậy khi vừa nghe tiếng chuông liền nhanh chóng mở cửa, “lôi” nó vào hùng hổ ‘tấn công’… chưa đầy hai phút Đức bị ‘dí’ sát vào tường, cái quần tuột quá nữa con cặc đong đưa mời gọi, Hà thẫn thờ mân mê vuốt ve rồi ngậm mút lấy mút để… Đức biết bản tính người dì này, rất là đam mê bú cặc mình nên ‘thư thả’ dựa lưng” vào tường tay thĩnh thoảng ghì đầu tóc nàng nhấn mạnh thêm vào…

– Mai mốt dì sẽ thường qua đây đó… ở bển buồn… không có gì làm… ngày dài đăng đẵng… Hà nằm sắp tô hô trần truồng, hai tay vuốt ve con cặc còn cứng ngắc kia, thỉnh thoảng dùng lưỡi liếm đầu khấc trêu đùa một chút rồi ngậm vào miệng, nhã ra, ngậm vào vài lần… nàng mói mệt nhưng rất thỏa mãn, đang nằm nghỉ “xả hơi” một chút rồi chiến đấu tiếp… Hà vừa bú liếm trêu đùa cặc vừa dự tính “tương lai”… muốn đụ nhiều hơn nữa với thằng cháu dù sao đây là mục đích nàng không theo Quốc.

– Dì không cần chạy qua đây đâu à… dì gọi một cái là cháu dọt qua liền mà… Đức hứa hẹn…

– Có mới nói nha… Hà được dịp liền không bỏ qua… chụp liền cơ hội.

– Bão đảm mà… dì hai cứ gọi là cháu liền có mặt trong vòng 1 ngày… vậy được chưa… Đức cười hề hề… tay bóp vú, tay móc cửa hang, cặc thì đút vào miệng Hà nhấp ra nhấp vô… chơi đùa một hồi lâu thấy dì nó rên rỉ, hai mắt lờ đờ hơi thở nặng nhọc biết Hà đang mê sãng liền ngồi lên dang hai chân nàng ra đút vào dập… nó tính toán rồi… phải làm cho dì hai thở không ra hơi mới được, có vậy nó mới ung dung tới nhà phó Tổng đụ chiều nay… ngày mai sáng trở lại đụ dì hai thêm một buổi là OK rồi…

Hà tuy rất tham lam nhưng dù sao cũng không còn trẻ, sau gần 4 giờ đồng hồ, thằng Đức cứ hết đụ dưới lại đút vào miệng mà nắc, nàng thiệt thở không ra hơi cuối cùng là lăn ra ngủ khì, Đức vào phòng vệ sinh tắm 1 cái trước khi ra về đi tới nhà phó Tổng, không thể để “mùi đụ” trên người, cái mũi của phó Tổng như là mũi chó săn í… Tắm xong, mặc quần áo trở lại thấy dì hai mơ màng mỏi mệt, nó cúi xuống nói nhỏ rằng sáng mai trở lại… chỉ nghe tiếng Hà ậm ừ…


Còn tiếp…

2.3
3
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận