Nancy nằm ép sát vào người hắn…ngập tràng iêu thương…cố gắng kiềm chế không cho những giọt nước mắt hạnh phút tràn ra nhưng mắt cũng đả bắt đầu ươn ướt…Cái nàng cần là một người đàn ông thành thật với nàng….hắn đã làm điều nầy..không chỉ một lần…ba chị em Mỷ Chi gì đó mời hắn đến Azerai …rồi sao chứ?trong lòng hắn..vị trí của nàng luôn ở vị trí đầu là được…
-Em đã nói rồi mà…em không để trong lòng…miển là trong lòng anh có em là được…

-Cái gì mà trong lòng anh có em là được…Nancy..em lúc nào cũng là quan trọng nhất …Là vợ cưng của anh…nói thiệt đó…Nếu có nửa lời gian dối..mai nầy..
-“Đừng có thề mà..không cho thề..em tin anh”..Nancy đưa tay bịt miệng..không cho Đức thề thốt…chỉ muốn hắn nói lời nhột nhạt … nàng nghe…rất thích ý và vô cùng hạnh phúc…
-“Người thành thật phải có thưởng…hi hi…có phải không?” Đức bắt đầu vòi vỉnh…Cả hai nằm bên nhau tâm sự dỉ nhiên là tay chân không ngừng thám hiểm đối phương…Cặc hắn cứng đến mức không thể cứng hơn nửa …Vả lại, Đức không hề biết mình uống không ít dâm dược…và sức thuốc vẩn còn chút it trong người…vì vậy đang muốn đè Nancy để giải tỏa…
-“Cộc..cộc..cộc…”…Tụi em vào được không?Có tiếng Kiều Nga nói vọng vào..nhưng chỉ là hỏi cho có lệ…tay đã đẩy cửa đưa đầu vào nhìn…miệng cười mĩm chi…thấy ‘không có gì’ nên yên tâm đẩy cửa .phía sau là Kiều Chinh…
Sau lần trước..ba chị em cũng bớt đi nhiều sự ngại ngùng…Dù sao đi nửa , coi như đã lấy một chồng vậy thì tại sao cứ phải chia phòng mà ngủ…Tại sao không cùng một giường chuyện trò vui vẻ mà phải chờ đợi hắn đến phòng mình? Nghỉ vậy nên Kiều Nga hôm nay quyết định đi bước đầu tiên…
-“Là hai em à..vô đây đi..anh đang kể chuyện vui cho Nancy nghe…ha ha..lại đây…” Đức kinh hỷ….
-“Chuyện gì vậy? “ song Kiều ngây thơ tưởng thiệt…
-“Hai đứa em thật khờ..bị dụ rồi..” Nancy ‘ngắt’ đùi Đức..biết ý đồ của tên ‘háo sắc’ nầy…
-“Em nói tới đâu rồi..hi hi..lại đây nằm kế anh rồi nói sau…Wow..Kiều Nga..da em thơm thiệt..
-“Đàng hoàng chút đi..sao nói là kể chuyện?” Kiều Nga ngoài miệng ‘lầu bầu’ ..trong lòng thích chí khi được khen…
-Ây..cho anh thơm trước đi hi hi…giống như hôm trước đó…
-Đừng có….hòng..anh..hi hi nhột…Chị hai..Kiểu Chinh..coi ảnh kìa…

Nancy và Kiều Chinh đang coi đó mà..không cần phải nói…cả hai đang nhìn Đức liếm Kiều Nga với nét mặt ngây dại…
Người ta ai cũng thích nhìn người khác hành dâm …chinh vì vậy mà phim con heo được khai thác đem lại cho kỷ nghệ phim ảnh một lợi nhuận khổng lồ.Nancy thì không nói…đã từng cùng Hà,Diểm tham dự trò chơi nhất long tam phụng nầy với hắn nhưng cũng đã lâu lắm rồi…Kiều Chinh thì khác… Lần trước trong bóng tối …là lần đầu nên ngượng ngùng nhắm mắt …chẳng thấy gì.
Lần nầy…dưới ánh đèn hắn đang bú liếm Kiều Nga…ngay trước mắt…nên cả hai nhìn ngây người…Người Kiều Chinh như phát sốt mềm nhủn khi hắn đẩy nàng nằm dài ra trên giường…dí cặc hắn kề ngay miệng…nàng
Kiều Chinh nhu thuận hé môi,tay cầm lưỡi liếm mút say sưa như bé gái mút cây kem giửa trưa hè nắng gắt…Chưa hết… bàn tay của hắn đồng thời bắt đầu chạy loạn trên người Nancy…dừng lại giửa ngả ba đường khều khều móc móc khiến nàng uốn éo không ngừng …
Tay sờ móc Nancy,miệng bú Kiều Nga,cặc ấm cúng trong miệng Kiều Chinh….cứ thế xoay vòng…làm cho ba chị em người ta không còn biết trời trăng gì nửa mới đút vào mà dập…
Hầu như suốt đêm dài…Cả ba chị em thay phiên hầu hạ hắn…

Đêm khuya…cách nhà Lại Đức Quang không xa…Quán cafe sắp đóng cửa chỉ còn có ba người đàn ông đang to nhỏ…ngoài Nguyển Quân,Nguyển Trọng còn có thêm một người…Chánh văn Phòng UB huyện Châu Thành Trần Minh Chiến…nét mặt hắn vô cùng bất an…sợ hải..
-“Chiến…tuy mình không phải cùng bà mẹ sinh ra nhưng mầy biết mà…tụi tao coi mầy như anh em ruột..yên chí đi..có tao..Lại Đức Quang không gây hại cho mầy đâu…Hai Cha con Lê Quốc Đại,thằng Cao Hùng thì khác…” Quân trầm giọng…
-“Anh Hai ..thằng già Quang coi bộ hết thời rồi…em thấy lảo không có cơ hội trở mình đâu…mình kiếm người khác thôi…lảo già nầy không đáng cho mình trung thành…” Trọng nói ra ý nghỉ của từ mấy tháng nay của mình…
-“Hắc hắc…mầy tưởng tao ngu sao…nhưng không thể rút lui với cái dái bọng mà…Tao nghỉ…tao biết thằng già nầy đang dấu gia tài lảo ở đâu rồi…” Quân cười khoai chí…nét mặt vô cùng gian xảo…hoàn toàn trái ngược với lúc đứng bên cạnh Lại Đức Quang…
-“Thiệt?” Trọng ,Chiến run lên…gia tài của Lại Đức Quang…lảo nầy gần nửa đời người làm quan…gia tài nhất định rất khủng..phải nói khủng của khủng…
-“Không được 10 cũng đến 9 phần…hồi chiều nầy…vì nóng lòng cho thằng con ngu xuẩn mất dạy… lảo vô tình để lộ sơ hở…tao tính rồi…tao tìm cách dụ hai cha con lảo ra khỏi nhà chừng nửa ngày…để hai đứa bây có thời gian ra tay…
-Vậy còn chị dâu thì sao?
-“Con đỉ đó?hắc hắc ..lúc đó mầy chỉ cần hé lộ cho thằng Tồn biết hai cha con Lại Đức Quang với tao vắng mặt…mầy nghỉ nó không rủ con đỉ đó ra ngoài à?Vậy là được rồi…mầy nha..tao nhắm mắt để hai cha con thằng già đụ con đỉ đó mới làm ngơ với mầy thôi…Đụ má…đừng tưởng tao ngu…tụi bây làm gì tao biết hết…Liệu hồn đó…”
Quân quắc mắt trông rất dử tợn…Trọng sợ hải cúi đầu im thinh thích…
-Lấy xong rồi thì sao? Chiến không quan tâm đế chuyện Trọng ‘xơi’ chị dâu..hắn chỉ muốn biết nếu Lại Đức Quang khám phá mất hết thì hậu quả sẻ ra sao…
-“Lảo sẻ không nghi ngờ về tao…vì lúc nào tao cũng bên cạnh lảo…cho nên mình không cần chuồn liền…làm như vậy là lạy ông con ở bụi nầy…”Quân cười bí hiểm…im lặng …hai mắt đăm chiêu suy nghỉ…
Trọng,Chiến hồi họp…cả hai có cùng ý nghỉ..tiền đã tới tay mà chưa chuồn được thiệt không yên lòng nhưng suy nghỉ của Quân rất có lý…không có lý nào để lộ sơ hở…lạy ông con ở bụi nầy…
-Sau đó..mình giết lảo…lưu lại dấu vết..để tụi CA dẩn tới thằng Tồn…hắc hắc…mình đứng kế bên thằng con ngu xuẩn của lảo…thêm mắm thêm muối…thằng Tồn chết chắc …hắc hắc…Hai đứa bây nghỉ sao?
-“Còn nghỉ sao nửa…đại ca…cứ như vậy đi..” Chiến,Trọng..hai mắt sáng ngời…khâm phục…kế hoạch hay tuyệt…
Mới 5 giờ sáng thôi mà trong phòng bếp và phòng ăn vô cùng náo nhiệt như phiên chợ .Tiếng TV trên tường xen lẩn tiếng nói tiếng cười rôm rả của đám mỷ nử,mùi thức ăn ,mùi trà, cà phê thơm nức mủi bay khắp phòng…Quang cảnh thật ấm cúng,ấm áp như một đại gia đình…

-“Hello bé Thu Sương..sao thức sớm thế…mấy ngày rồi không thấy…ha ha lại đây…để cậu thơm tí …ui cha..sao nặng lên rồi…phải tập thể hình mới được..” Đức ẩm bé Thu Sương lên ‘thơm’ vào má con bé khiến nó cười rúc rít vì nhột…
-“Trong nhà phải có nhiều em bé mới được…cho thêm náo nhiệt…”Đức iêu thương nhìn bé Thu Sương …
Người nói vô tình…người nghe hửu ý…cả đám mỷ nử hiện diện ngượng ngịu…trong căn biệt thự hiện tại chỉ có mình hắn là đàn ông…nếu so sánh có thể ví như con dê đực trong đàn dê cái…vì vậy bị nhiều ánh mắt lườm nguýt sắt nhọn phóng tới…nếu là lưỡi dao có lẻ hắn đã biến thành con nhím rồi…
-“Suỵt…Tất cả im lặng..” Nancy bất chợt nói lớn..hai nắt nàng dán vào màn ảnh TV trên tường…
-“Sau đây là bản tin đặc biệt buổi sáng của Đài Truyền hình Hậu Giang…Sáng nay Thi thể của thượng tá Cao Hùng đã được tìm thấy trong nhà riêng của ông tại Thị trấn ngả Sáu…Theo điều tra sơ bộ..Đây là vụ tự sát…Hiện tại sự việc.. đang được Sở CA tỉnh tiến hành điều tra làm rỏ…” Sau tiếng nói của Nancy…Mọi người đang chuyện trò rôm rả bổng im lặng chỉ còn tiếng xướng ngôn phát ra từ TV trên tường nghe rỏ mồn một…Cao Hùng đã chết…dùng súng tự sát…
-“Hắn…hắn thiệt sự đã chết rồi?” Thục Linh kinh hãi…lắm lét nhìn Đức…Thắng cược…không biết tên nầy sẻ kêu nàng làm gì đây…hy vọng hắn không quá đáng yêu cầu nàng làm những chuyện khó coi…
-“Không cần phải ngạc nhiên…mình biết trước rồi mà…hắn biết quá nhiều…Người biết quá nhiều thường không có kết quả tốt…Đúng không?” Đức ‘lên lớp’ giảng đạo lý…miệng cười khoái chí liếc nhìn Thục Linh…Hắn chỉ muốn trêu đùa mỷ nử nầy chọc tức nàng khiến nàng phùng mang trợn má là một điều thú vị…
-“Như vậy chuyện điều tra Lại Đức Quang sẻ khó hơn rất nhiều…” Thu Hà thất vọng…
-“Điều tra lảo ta?để làm gì?” Đức trợn mắt…ra vẻ sửng sốt…
-“Vậy…hôm qua tụi em gắn thiết bị trong nhà lảo ta để làm gì?” Phương Anh lườm..’oán giận’..
-“Đừng có thần thần bí bí nửa… Anh nói ra cho mọi người nghe” Nancy đánh nhẹ vai Đức…
-“Đúng đó…lúc nào cũng làm ra vẻ cao thâm lắm í…” Thục Linh bỉu môi…được dịp nhào vô ăn ké ‘đánh hội đồng’…
-Ha ha..Được rồi…nà…cũng không khó hiểu đâu..tại các cô không chịu suy nghỉ thôi…Lại Đức Quang là Phó Chủ tịch tỉnh,là Đãng viên..cho dù có bị kết tội tham nhũng hay gì gì đi nửa..Rồi sao chứ? Huề thôi…Cùng lắm…Lảo sẻ bị ..ha ha.. kiểm điểm…hay bị kỷ luật…thôi mà…Vậy mình điều tra lảo…làm cái gì?nói đi.

-“Vậy..vậy anh định làm gì?” Thu Tâm hỏi điều mà mọi người muốn biết câu trả lời…
-Dể thôi…mấy chục năm nay lảo vơ vét tích tụ rất nhiều…nếu bị mất hết…cô nghỉ sao?
-…Chắc tức hộc máu mà chết…
-Giận đứng tim luôn á…
-Sống không bằng chết…
Đám mỷ nử mổi người một câu…
Nancy không nói gì..chỉ ngồi quan sát…phải để đám chị em thuộc hạ đối với hắn tâm phục khẩu phục..mai nầy mới thuận tiện trong mọi việc…Vài tháng nửa,nàng qua Mỷ sanh con…không thể lúc nào cũng ở bên mình hắn…
-ha ha..câu nầy là đúng nhất…tích tụ bấy lâu..bị chôm hết..đau hơn bò đá…Cái mình muốn là cái nầy…Chuyện điều tra đưa lảo vô tù là chuyện ruồi bu…không có kết quả đâu..Sau cùng lảo sẻ vẩn phây phây ôm tiền ra nước ngoài hưởng phước…
-“Anh nghỉ lảo giấu tài sản trong nhà?cũng chưa chắc đâu…ngày nay ai cũng để tiền trong ngân hàng nước ngoài…” Kim Chi lắc đầu…
-“Cũng không cần thiết …mua nhà mua đất cũng được mà…đâu cần giấu…” Xuân Mai nói…
-“Ha ha…Các cô cái gì cũng giỏi…mấy cái trò mánh mun gian xảo thì quá kém…Bỡi vậy không có khiếu làm quan tham…Nói tóm lại …Tin tui đi…cũng như Phạm Bá Thanh…lảo cất dấu rất nhiều đâu đó trong nhà…mình phải lấy tới tay…
-“Tại sao?” Thu Hà cắt lời…
-“ Nếu không…người dân xả Đông phú coi như mất trắng…các cô không ngây thơ đến nổi Tỉnh sẻ bồi thường cho họ chứ? Nằm mơ đi…cho nên mục đích của mình không phải là lấy bằng chứng đưa lảo ra tòa…mà là lấy đi hết những gì lảo có…
-“Hiểu rồi …Yên chí đi…sớm muộn gì cũng được mà…không lần nầy cũng lần khác..” Thục Linh ‘giác ngộ’…gật đầu…
-“Lại nói bậy rồi…cái gì không lần nầy cũng lần khác…chỉ có một lần cơ hội…không thể thất bại…” Đức không nể mặt mỷ nử chút nào…thẳng thừng phê bình…
Thục Linh ức lắm nhưng biết miệng lưỡi và lý lẻ kém hắn xa đành phài nuốt giận…mặt chù ụ…trông rất đáng thương…
-Vậy đi…gắn thiết bị rồi..việc bây giờ phải làm là thay phiên theo dỏi…nghe lén …sớm muộn gì lảo cũng lộ sơ hở…ha ha..Chuyện khó nhọc nầy..giao cho các cô thay phiên nhau làm ha…Tới giờ rồi…tôi phải đi đây…Ah..khoan,ha ha…Thục Linh…cô thua rồi đó nhen…bây giờ tính sao đây?
-“Anh..anh muốn sao?” Thục Linh ngập ngừng hỏi….cả đám mỷ nử chúm chim cười ,nhìn hai người… chờ coi kịch vui…
-“Hỏi cô câu nầy…hy vọng cô nói thiệt…ừm…nếu cô thắng cược…cô muón tôi làm cái gì vậy?nhơ là phải nói thiệt đó nha…không được gian dối…” Đức ‘trừng mắt’…
…Thục Linh mặt đỏ bừng…không biết phải làm sao cho phải…nói dối thì không muốn..nói thiệt thì không dám..nàng nghỉ nếu thắng cược..nàng có ý định kêu hắn ở truồng đi một vòng trong biệt thự…vì vậy xấu hổ không dám nói ra…

-“Ha ha..Thôi bỏ đi…Tui đi làm đây…Tha cho cô…” Đức nói xong nháy nắt với Nancy,song Kiều rồi đi ra xe…
-“Eh..Hắn đi rồi..nói nghe coi..” Thu Hà hăm hở tò mò…
-“Đúng đó..nói cho chị em nghe coi…hi hi…muốn hắn làm gì vậy?”Mai Thảo củng hiếu kỳ…
-“Em..em…” Thục Linh ngập ngừng…lắm lét nhìn Nancy…
-“Ý…không lẻ là thiệt? mầy..hi hi..muốn hắn ở truồng ra phố?” Kim Chi trợn trơn hai mắt…
-“Không phải ra phố…em chỉ muốn trong biệt thự thôi…” Thục Linh ủy khuất đáp…
-“Ha ha ha….” Cả phòng ôm bụng cười vang….
….
-còn tiếp-

5
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận