“ Tôi là Ngô Tài..con của Chủ tịch tỉnh Sóc trăng Ngô Hùng…cô nầy hành hung tôi…hai đồng chí CA..mau bắt cô nầy lại…” Ngô Tài nhìn hai đồng chí CA dõng dạc ra lệnh…hắn nhìn Gia Kỳ lấy làm đắc ý…nhưng bất chợt sửng sốt…nàng ta hình như chẵng quan tâm cái gì con của Chủ tịch tỉnh…đang cười nói với hai người phụ nử xí xọn kia…

Gia Kỳ đối với Chủ tịch tỉnh hay Bí thư tỉnh đều để ngoài tai..đang trò chuyện vui vẻ với Hồng Phượng…Năm nay Hồng Phượng củng hăm ba rồi..đang học Đại Học ở TPHCM…lâu lâu có khi cả năm mới về một lần vào dịp Tết…Gia Kỳ năm nay hăm chín…hai người con gái tuy mới gặp nhưng trong chốc lát coi như quen đã lâu..rất hợp tính tình…đã bắt đầu trò chuyện như bắp rang…Thủy thì đứng gần đó nôn nóng mắt không ngừng nhìn ra cổng phi trường…”nói tới liền mà…sao lâu vậy…”trong bụng nàng oán giận…

Vừa định lấy di động ra gọi hối thúc..một chiếc xe Mercedes thắng cái ‘két’trước mặt…không phải hắn thì ai …Lúc nầy Thủy mới sực nhớ sau vụ bắn ở trên cầu…chiếc xe kia là đống sắt vụn rồi…đang chờ bảo hiễm đền chiếc khác…

Đức bước xuống xe…quần bò bạc màu rách theo thời thượng,áo Pull đeo kính Ray Ban nhìn như tài tử xứ Hàn…hắn đụ nhiều…người toát dâm khí..gần đây lạnh lùng tự mình thãy hai người xuống sông đi thăm hà bá nên người có sát khí…Dâm khí,sát khí tạo ra một mỵ lực xen lẫn tà khí…

Hấp dẩn..quyến rủ…mê hoặc…đặc điễm của soái ca…

Hồng Phượng sửng sốt?…mới gần một năm nàng không về nhà…thằng Đức…’còi’ đây sao?

Hồng Phượng lớn hơn Đức 4 tuổi… Đức là con của bác hai…theo vai vế…Đức là ‘anh’ nên Hồng Phượng gọi Đức là anh…nhưng chuyện gọi ‘anh’ nầy rất hiếm..ngoại trừ trước mặt người lớn…phần lớn nàng tự coi mình là ‘chị’…và thường hay gọi nó là ‘Đức còi’…vì trước đây nó ốm cà tong cà teo…như là ốm còi..từ đó có biệt danh là ‘Đức còi’…

-“Thím ba…haha ‘Phượng chảnh’..lâu quá không gặp….ừm..có chuyện gì vậy”…Đức hi hi ha ha cười…thấy Gia Kỳ đang đứng cùng Hồng Phượng…nhẹ gật đầu chào…

Nghe Đức gọi mình là ‘Phượng chãnh’…Phượng vừa thấy thân thiết vừa cám thấy ‘quê’…ngượng với Gia Kỳ…định lên tiếng ‘phản pháo’ nhưng nghỉ lúc nầy không tiện…

-“Là..anh của Phượng sao?” Gia Kỳ thấy Đức trẻ măng…đi xe xịn,quần áo thời thượng…mấy cái nầy không nói…nàng chỉ thấy anh chàng trẻ nầy có sức thu hút…

-“Ừm…là con của bác hai” Hồng Phượng gật đầu…

-“Hắc hắc…tưỡng réo ông nào bà nào…thì ra là thằng con nít nầy…nó cãn được sao?Hai đồng chí CA…hai anh còn chờ gì hả…bắt cô nầy lại…cô ta hàng hung tôi…bây giờ ngực còn đau…tôi phải đi nhà thương…hụ..hụ hụ…” Ngô Tài cúi người ôm ngực ‘ho’ liên tiếp..ánh mắt đểu cáng liếc nhìn Gia Kỳ vẻ mặt nham hiễm…

-“Hắn đó…hắn nói hắn là con chủ tịch tỉnh Sóc trăng…hắn dê người ta,động chân động tay nên bị cô ấy tán một bạt tay ,đạp một cái…”..Thủy kéo tay Đức nói nhỏ ….ánh mắt vui sướng khi kể lại tên kia bị ‘ăn trái đắng’…

Hai đồng chí CA thấy Đức đi xe xịn tới cũng chột dạ…nghỉ rằng Đức cũng có thể là COCC…mẹ nó…..thời buổi nầy đi đâu cũng gặp COCC… coi bộ khó làm rồi.Người nầy liếc người kia thầm kêu khổ..ngần ngừ không biết phải làm sao cho phải…không xử lý khéo léo…đại họa lâm đầu….

-“Hai đồng chí CA..bắt tên nầy lại…ý đồ xàm sở đàn bà con gái ngoài đường phố”…Đức dõng dạc nói lớn..mặt nghiêm nghị,đầy chính nghĩa…

-“Hắc hắc…mầy điên hả?có ai thấy tao xàm sở hong?còn con nầy đá tao…tao có nhân chứng đàng hoàng…nà ..nó đó…´Ngô Tài đưa tay chỉ tài xế đến rước hắn…

“Đúng đó..tui thấy cô nầy đá cậu hai …cậu hai té nằm lăn ra”…Gả tài xế thấy Ngô Tài chỉ mình…gả gật đầu nói như đinh đóng cột…làm chứng…đây là sự thật,hơn nửa nếu không thật thì nói láo cũng được mà…

-“Cậu hai?haha..lời nói của anh không thể làm chứng được…người nhà binh nhau…nà ..cô nầy có hai nhân chứng…thấy tên nầy xàm sỡ…bóc hốt nên bị đá…hai đồng chí CA..chuyện là như vậy…bắt tên nầy lại”Đức hùng hồn đưa tay chỉ Ngô Tài…ra dáng khinh miệt…

-“Mầy..mầy…”Ngô Tài á khẩu…Thủy bấm bụng nín cười…biết nó lanh lẹ nhưng không ngờ còn hơn sự tưởng tượng của mình…Hồng Phượng,Gia Kỳ thích thú…

-“Mầy mầy cái gì..hai đồng chí…không cần ngại đâu…xếp Tùng,xếp Vinh của thành phố là chổ quen biết….ừm..khu nầy thuộc Trà Nóc…thuộc khu của Trưởng đồn Hoàng hay Thắng vậy?

Hai đồng chí CA còn đang ngần ngừ không biết phải theo ai…nghe Đức bi bô nói ra một chuổi tên Tùng,Vinh..Hoàng ,Thắng liền thất kinh…đang ở Cần Thơ..nếu có dịp thì nịnh nọt con Chủ tịch tỉnh Sóc trăng một chút cũng được..nhưng vì vậy mà đắc tội với người quen của các xếp bự của mình thì vạn lần không nên…

-“Anh kia..vậy anh theo chúng tôi về đồn…” trong hai người CA ‘cắn răng’ nói…người thì không di chuyển…

-“Mầy..mầy giỏi…mình về..” Ngô Tài mặt xám xịt rời đi…hai đồng chí CA giả bộ ngó lơ..không dám ngăn cản..giương mắt nhìn Đức cười cầu tài…mong nó hiểu…bọn họ không dám sờ dái ngựa…con của Chủ tịch tỉnh đó…

Nhìn Ngô Tài bỏ đi….Đức cũng không có thì giờ gây thêm chuyện…

“-Haha..xin lổi nha…khi nãy chưa có dịp chào hỏi…tôi là anh chú bác của Phượng chảnh..tên Đức…gọi tôi là ‘Đức còi’ được rồi”…Đức hihi ha ha chào Gia Kỳ….

-Chào anh..anh Đức… tôi là Gia Kỳ…hihi..’Đức còi?’ tôi không nghỉ vậy…

-“Hihi..mấy người bạn gái của tôi cũng nói như cô…nói tôi anh minh thần vỏ,có phong độ của Soái ca” Đức pha trò.

-“Hả?mấy người bạn gái?Soái ca ..hihi…thú vị thú vị….”Gia Kỳ cười …nghỉ tên nầy thật tiếu lâm…

-“Đức còi…đừng có mà nói phét …thiệt không biết mắc cở..” Phượng bĩu môi…

-Không tin thì thôi…hihi..ừm Gia Kỳ..cô ở đâu? Hay là tôi đưa cô một chặn…

-“Cám ơn..không cần đâu..tôi kêu xe về khách sạn được rồi”…Gia Kỳ khách sáo…dù sao mới sơ giao..cũng nên khách sáo vài câu…

-Ừm…vậy được…chúng tôi về trước…

Gia Kỳ …sững sốt…nàng khách sáo…trong đầu nghỉ tên nầy sẻ kiên quyết phấn khởi hồ hỡi đưa nàng đến khách sạn..để có dịp trò chuyện…tán tỉnh người đẹp…không phải sao?ngoài Hà nội đám công tử con đại gia,đám thanh niên tài tuấn COCC ai cũng vậy mà…tên nầy …sao kỳ vậy?hắn là gay?

Con gái là vậy..nếu Đức niềm nở sốt sắng…săn đón…Gia Kỳ sẻ khinh thường nghỉ :”chẵng có gì đặc biệt…thường thôi…trái lại bây giờ thấy Đức không săn đón,niềm nở thì trong lòng không thấy thoãi mái…thậm chí trong lòng cãm thấy giận giận nghỉ :”mình không hấp dẩn,không đủ đẹp sao?”

-“Đức…đưa chị Gia Kỳ tới khách sạn đi…sao không có chút phong độ nào vậy?thiệt là…vậy còn dám nói ‘mấy người bạn gái’ rỏ ràng cục mịch quá mà” Phượng được dịp chê bai…

Đức thầm kêu khổ…

Có ai thấy gái đẹp lại không động lòng?bấy lâu nay muốn ‘đớp’ Tú Nhi,Thụy Vủ,Tâm Đoan,Đồng Giao,Thanh Nhả…nhưng cứ trù trừ hoài……ánh mắt nóng bỏng của các mỷ nử nầy khi nhìn mình…làm sao Đức không hiểu các nàng có ý với mình…nhiều lúc cặc trong quần giựt giựt nhưng đầu thì phân vân…’tiến thối lưỡng nan…’ thiệt là khó chịu.

Cô nàng Gia Kỳ này là mỷ nử…so với Tú Nhi,Đồng Giao,Thụy Vủ,Tâm Đoan,Thanh Nhả…tuyệt đối không kém…5 người kia chưa đụng tới…chỉ trơ mắt nhìn…sao lại ‘thả dê’ với cô nàng nầy làm gì… rảnh lắm sao?mới quen sơ thôi mà…không cần mất thì giờ cho uổng công…cua gái hả?quên đi…không rãnh…

-“Bận thì đi trước đi…thím đưa cô Gia Kỳ tới khách sạn được mà…”Thủy thấy con gái ‘bắt chẹt’ Đức…lòng không nở,lên tiếng giãi vây…

-“Dạ được..thôi chào nha…” Đức chụp cơ hội…cười chào …chuồn thẳng…hôm nay có hẹn đến nhà Nhung…thế đấy..đâu có rảnh đâu…bận lắm..hắc hắc …con nhỏ Phượng nầy…tánh xãnh xẹ không bỏ…bất chợt Đức nhớ trong quá khứ cũng mấy lần rình Phượng tắm mà sục cặc…aiz…kỷ niệm xưa…

-“Ê…lâu lâu em mới về một lần…chiều nay…anh không làm lơ chứ hả?” Thấy Đức hối hả …Phượng nói vói theo…

-OK..nhớ mà…bye…

“-Làm như bận rộn lắm í…” Hồng Phượng ‘bỉu môi’…không hài lòng…

-Chắc là đi tập dợt ca hát rồi… nó phụ trách ‘sô’ (show) lớn cho thành phố…nghe nói cũng qui mô lắm…thôi mình đi..ừm cô Gia Kỳ…mới quen đã thân…trong thời gian ờ Cần Thơ…tới nhà ăn cơm ha…

-Hihi..Đúng đó chị Gia Kỳ…em dẫn chị đi chơi cho biết…mai mốt nếu có dịp ra Hà nội..hihi cũng có người tiếp đãi…coi như là ‘đầu tư’ quan hệ nha “ Hồng Phượng lém lỉnh nói…

-“Con nhỏ nầy..sao lại ăn nói như vậy…” Thảo cười mắng…

-Hihi..cháu thích như vậy..hihi …tánh Hồng Phượng hợp ý cháu…

-“Hihi..má thấy chưa…con gái má ai cũng thích…hihi..thôi mình đi…ừm…má có gặp bồ của thằng…anh Đức chưa vậy?có phải ảnh xạo không?” Hồng Phượng thấy Đức hôm nay và Đức trước kia ….quả là một trời một vực….biến đổi nghiêng trời lệch đất…nên rất tò mò…

-“Con nha…sao không coi trọng nó vậy…bạn gái nó hả…một chử thôi..đẹp..lúc nhìn thấy cô ta…má cũng không tin nhưng rồi cũng phải tin..cô ta tốt với nó lắm…ừm..có tên tây đó…cái gì..ừm nghe thằng Đức gọi là Nancy….” Thủy nói một tràng…ngoài miệng tán dương Nancy nhưng trong lòng cãm thấy ghen ghen…không thoãi mái chút nào…dù sao Đức cũng là người đàn ông trong bóng tối của nàng…là cha của đứa nhỏ trong bụng…Thủy sau cùng củng quyết định giử lấy…một đứa nhỏ trong nhà cũng vui…Hồng Phượng đã lớn…Hồng Phượng nghe nàng có thai…mừng hết lớn…vì vậy mà hôm nay bay về nhà…nó đã muốn em từ lúc còn nhỏ..ai dè đến lúc lớn mới được toại nguyện….

Gia Kỳ kéo hành lý đi theo hai má con Thủy…vừa đi vừa nghe chuyện…nghe Thủy nói tên Nancy…nàng chợt khựng lại…”là hắn? thảo nào…sao trùng hợp vậy?…tiếp tục cùng hai mẹ con Thủy nói cười vui vẻ…nhưng trong lòng hơi tức tức…lúc đầu mình tưởng hắn là gay…nếu không sao lại coi mình trong suốt ,lạnh lùng với mỷ nử như mình chứ? mình thua kém Nancy chổ nào?ngoài Hà nội kẻ săn người đón…hắn một cái cũng không liếc nhìn mình…

Gia Kỳ một bụng không thoãi mái… một ý đồ tinh nghịch thoáng hiện lên trong đầu…

***

Cũng như mấy lần trước…Đức đậu xe gần khu chung cư của hai vợ chồng Nhung….bản tánh gian phu là vậy không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất … mắt dòm trước ngó sau…thấy không có gì ‘khả nghi’ …lấy di động ra gọi…

-“A lô…sao còn chưa tới?đang ở đâu vậy?” Tiếng Nhung nủng nịu bên kia đầu máy…nàng đang nôn nóng chờ Đức…nhiều lần,đứng trước gương săm soi…chiếc áo ngủ đặc biệt chỉ mặc cho nó coi…bên trong…không có gì…hoàn toàn trống trãi,không áo ngực,không quần lót…Nhung nhớ có lần nó nói mờ mờ ảo ảo mới kích thích…

-Hihi..tới rồi..đang ở dưới nhà…dòm trước ngó sau trước..hihi…

-“Ổng đi Vũng Tàu rồi..mai mới về…”Nhung nhanh chóng làm ‘sáng tỏ’…tên nầy coi vậy mà nhát như thỏ đế…sợ nầy sợ nọ…tuy nghỉ vậy nhưng nàng cũng hài lòng…cẩn thận tốt hơn…

-“OK…lên liền..hihihi…”Nghỉ tới lát nữa ôm Nhung đụ…ngay trên giường của hai vợ chồng nàng…cặc trong quần liền hùng dũng ngóc đầu…chuẩn bị nã pháo…

Đức biết mình có ‘biến thái’ chút đỉnh..nhưng bỏ không được…cãm gíác thật kích thích làm sao í… đụ vợ người ngay trên giường hai vợ chồng người ta…hắc hắc..nhớ lúc chơi Quyên ngay giữa nhà nàng..trên tường có khung ảnh của hai vợ chồng nàng chụp trong ngày cưới…cãm giác lúc đó thật tuyệt vời…

Nhung đã chờ sẳn…nghe tiếng gỏ nhè nhẹ…nàng liền mở cửa…Đức bước vào…cánh cửa nhanh chóng đóng lại…hai người sáp vào nhau hôn hít sờ soạn…Nhung như con mèo cái khát tình vồ lấy người tình trẻ…chiếc áo ngủ được kéo lên…bên trong một tòa thiên nhiên lồ lộ..không áo ngực cũng không quần lót…tất cã như đã sẳn sàng chờ đợi…

Hai bầu vú căn cứng…mời gọi…bụng nàng đả nhô lên rồi…trên người một mùi thơm nhè nhẹ …mùi thơm kích dục…Đức ngồi xuống để nàng dựa lưng vào cửa…Nhung gát một chân lên vai …hai tay ghì mạnh đầu tóc nó xiết mạnh vào…phía dưới dâm thủy đã bắt đầu tuôn trào…tiếng mút liếm nghe rỏ mồn một…bên ngoài hành lang..thỉnh thoãng có tiếng bước chân người đi qua…họ không biết ngay sau cánh cửa…1 quang cãnh đầy ấp xuân tình…

Cẩn thận ẩm Nhung lên…đi vào trong phòng ngủ bên trong…đặt nàng nằm trên giường..hai chân thòng xuống ..Nhung …tách hai chân ra phối hợp…

Lưỡi Đức lại miệt mài dính vào khe thịt…miệt mài mút, liếm…thỉnh thoãng cho ngón tay vào nhè nhẹ khều,móc…Nhung bậm môi cố kiềm hãm tiếng rên rỉ nhưng rồi tiếng rên rỉ cũng vang lên khắp phòng… làm như thế…ai mà chịu nỗi…

Đêm qua Hưng cũng làm như vậy…nhưng nàng không có cãm giác tuyệt vời như lúc nầy…nàng chỉ miển cưởng làm bổn phận của 1 người vợ…Hưng muốn đút vào..nàng nói không khoẻ,Hưng muốn nàng làm bằng miệng..nàng cũng nói không khoẻ…cuối cùng nàng lấy tay…nhưng bây giờ thì khác…

Đức vẫn chưa cỡi quần… Nhung ngồi lên hung hăng đẫy Đức nằm lên giường…tay nàng hối hả mở khóa ..kéo quần xuống tận đùi…cặc hắn vẫn còn trong quần lót…độn lên một cục..nàng đưa tay kéo quần lót xuống…cặc Đức …to bự…như con quái vật…sừng sững chĩa lên trần nhà…

Nhung đê mê cầm lấy..sốc sốc vài cái…liếm quanh qui đầu… tay gãi nhè nhẹ bìu dái…đưa lưỡi rà từ trên xuống dưới…rồi từ dưới lên trên…vài lần như vậy..ngậm sâu vào…đầu gục gặc một hồi lâu…lại liếm qui đầu…cứ thế mà làm…

Hai tay Đức gối đầu…hưỡng thụ cãm giác cặc mình được săn sóc bới vùng không gian ẫm ướt,ấm áp…mắt nó nhìn quanh…chợt thấy trong cái tủ kiếng kê sát tường một bức hình của hai vợ chồng Nhung chụp trong ngày cưới…nó ngồi lên,cầm tay nàng đến trước tủ…

Nhung chõng khu chìa mông …Đức từ từ đút vào…nắc nhè nhẹ…rồi nhanh dần nhanh dần…vừa nắc vừa nhìn tấm hình…

Cãm giác thật tuyệt vời…

Rời phi trường Trà Nóc…mặt Ngô Tài đen như đít nồi…đường đường là con của Chủ tịch của một tỉnh lại bị thằng nhóc không rỏ lai lịch làm mất mặt như vậy…Ngô Tài là người hẹp hòi…gả nhất định phải lấy lại mặt mủi…nhưng không phải bây giờ…gã còn có chuyện quan trọng phải làm…

-“Trình à…Đồ đã chuẩn bị xong chưa?” Ngô Tài cố làm ra vẻ mặt ‘không có gì’ hỏi người tài xế…

-“Dạ xong rồi cậu hai…để sau cóp xe…” Trình xế khẩn trương đáp… biết cậu hai tính tình âm hiểm..là người rất khó hầu hạ…nhất là chuyện vừa rồi xãy ra…Trình tin rằng cậu hai nầy sẻ không dể bỏ qua…nghe Ngô Tài hỏi …Trình nhớ bó hoa hồng tuyệt đẹp đắc tiền…cậu hai nhờ hắn đặt…

-“Đi khách sạn…trước…tao cần tay đồ…: Tài làm re vẻ bình thản nhưng Trình nghe có mùi thuốc nổ…

-Dạ…

….

Đây là lần thứ ba rồi…aiz…cô MC kia thiệt là may mắn nhưng ngu thiệt là ngu..không biết cậu hai là con của Chủ tịch tỉnh hay sao?còn làm bộ gì nữa?Trình thắc mắc…nếu là người khác..có lẽ cậu hai sẻ không kiên nhẫn như vậy…tại sao đối với người nử MC nầy…sao cậu hai mình có vẻ nhún nhường như vậy?thiệt là khó hiểu a…

Với thân phận tài xế của gia đình Chủ tịch tỉnh…Trình không có tư cách biết…hắn cứ tưỡng cô MC có phước mà không biết hưởng,bày đặt làm cao…nhưng Trình có nằm mơ cũng không ngờ…người muốn trèo cao…chính là cậu hai của hắn…

Bỡi vì…cô MC ấy…là Tú Nhi…con gái độc nhất của Bí Thư tỉnh ủy Hậu Giang Lưu Hửu Phúc…

Ngô Tài muốn cưới Tú Nhi …nàng đẹp,có tài…cưới được nàng làm vợ là phúc ba đời của hắn nhưng cái quan trọng là có tin đồn…sau đại hội Đãng sắp tới…Bí Thư Phúc sẻ đãm nhiệm một Bộ nào đó…đây chính là lý do mà cha hắn…Chủ tịch tỉnh Ngô Hùng đốc thúc thằng con…

Ngô Hùng thấy đây là một cơ hội…để xúc tiến một cuộc hôn nhân chính trị hoàn hảo…lảo có thể dùng quan hệ nầy làm bàn đạp để tiến xa hơn …

Mấy lần rồi…Ngô Tài muốn tiến gần…làm đủ mọi cách để làm vui lòng người đẹp nhưng nàng vẫn lạnh lùng…như xa mà gần…như gần mà xa…có một lúc Ngô Tài hơi nãn…

Gần đây nghe tin đối thủ duy nhất là thằng Lê Đức Thọ…hắc hắc không biết chọc ổ kiến lửa nào mà bây giờ ngồi xe lăn suốt đời…nghe tin ‘mừng’…Ngô Tài mừng rỡ…”đây là ý trời…”.

Trình im lặng cho xe đi về hướng Đài Truyền hình TPCT…

-Ê…chị Tú Nhi…làm gì mà ngồi sửng ra vậy?giống như nhớ bồ vậy?hihihi…

-“Bậy bạ..”Tú Nhi hai má đỏ bừng…nàng không phải đang nghỉ tới hắn sao?nhưng hắn đâu phải là bạn trai mình…

-“Bậy bạ?” hihi..chị nha…hai má đỏ lên hết rồi…có phải em nói trúng rồi không?ai vậy…hihi..nói nghe coi…yên tâm đi…em là người giử được bí mật”..Thụy Vủ hăng hái ‘vễnh tai’ muốn nghe…

-“Vậy sao?muốn nghe?được thôi…tới gần đưa tai đây…” Tú Nhi nhìn quanh…cố tình làm ra vẻ bí mật… giờ nầy sắp đến giờ ăn trưa… xem chừng chưa có ai…

4.8
4
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận