Có Vay Có Trả.

Ngay lúc nầy…di động của Nancy trên bàn rung lên…có cuộc gọi vào…

Nancy ra hiệu mọi người im lặng…từ chiều đến giờ nhiều cuộc gọi đến cho thông tin về ‘tai nạn’ trên cầu sáng nay…nàng nhanh chóng tung tin..ai có thể cho biết tin tức về chiếc xe Mazda CX8 liên can đến vụ ‘tai nạn’ trên cầu sẻ được hậu tạ …chỉ cần có thông tin về bản số xe…số tiền hậu tạ sẻ là 100 triệu…dĩ nhiên là sau khi được kiễm chứng…

Rất nhiều cú gọi đến nhưng tin tức toàn là tào lao…Nancy buồn bực…như những lần trước,nàng bấm ‘speaker’ cho mọi người cùng nghe….nếu cần thì có thể hỏi vài câu…

“-A lô…tôi là Nancy…” Giọng Nancy mệt mõi …đầu óc rối tung…

-Em sao vậy?có bệnh gì không?

Bang!!!!!!!!

Tâm tư Nancy đang rối bời…cố gượng trước đám chị em thuộc hạ và hai đứa em gái…ngoài mạnh trong yếu…dù sao vẩn là tâm hồn của người phụ nử đang iêu ,tinh thần đang bên bờ sụp đổ…bỗng nghe tiếng nói quen thuộc thân thương …

Nancy ngồi bật dậy như cái lò xo…giờ phút nầy không có thể kìm hãm cãm xúc nửa…nước mắt chan hòa trên gương mặt đẹp…là những giọt nước mắt sung sướng…đây là những giây phút hạnh phúc nhất của cuộc đời nàng…

-“Anh…anh ở đâu?”..rồi bật khóc nức nở…

Kiều Nga,Kiều Chinh cũng khóc òa lên…nhưng trong phòng lại không ảm đạm…mà tràn đầy sinh khí,vui nhộn…tiếng khóc pha tiếng cười…xen lẩn tiếng thở phào…

-“Anh đang ở đâu?có sao không?sao không về” Kiều Nga nín khóc nói như hét…

-“Sao tới giờ nầy mới gọi chúng em?rỏ ràng là vô lương tâm mà….”..Kiều Chinh cũng la to lên…đám mỷ nữ trong phòng nhìn nhau mĩm cười…nghỉ :nếu giờ nầy mà tên nầy ‘xuất hiện’ trước mắt thì khó mà ‘toàn thây’…

“-di động anh rớt mất rồi..không ngờ ở đây gặp thằng Hưởng nên dùng di động của nó…à nè..không có thời gian nói nhiều…về nhà nói sau…Nancy…cho người tới CA phường Phú Khánh đón anh về…lẹ nha…”

Đức nói xong liền cúp di động…nhìn ra xa xa nơi đầu ngỏ một đội CA hùng dủng tiến về hướng nầy…Đức lắc đầu cười khổ…xem ra bị người ta coi là ‘thành phần xã hội đen cực kỳ nguy hiểm’ rồi…hôm nay là ngày gì đây????xui thiệt…Đức lắc đầu…ngồi xuống ghế chuẩn bị giải thích rỏ ràng…

Hai vợ chồng ông bà Tư ái ngại…thấy Đức bình tỉnh…ông Tư càng tin chắc đây chỉ là sự hiểu lầm…ông rót ly trà nóng đưa Đức cười hề hề…

-Uống đi cậu…haha..ăn nhiều nước mắm kho quẹt khát nước lắm a….haha…

-Hihi..bác Tư à..nói thiệt nha…hồi nãy là bửa ăn ngon nhất từ trước tới giờ đó…không biết ngày mai mùi vị có còn giống như vậy nửa không…

-“Khi đói…cái gì ăn cũng ngon cậu à…’bà Tư ngồi bên cạnh chồng,kéo Gia Hân vào lòng …miệng nhóp nhép nhai trầu phụ họa…

-“Ăn thịt mới ngon…đã lâu rồi không được ăn thịt…” Gia Hân ngây thơ nói…

-Hả..ừm…haha….Hai vợ chồng già cười lên..Đức nhìn thoáng thấy trong mắt của họ có nước…

Cả đội CA phường Phú Thứ được Giang huy động trong cuộc hành quân đột xuất…theo thông tư của bộ cách đây 2 năm,CA phường được phép trang bị vủ khí vì vậy Giang,Trưởng CA phường được một cây súng ngắn còn các anh em khác,người thì dùi cui điện,người thì dùi cui cao su…bình xịt hơi cay…cã đội nhìn bề ngoài bừng bừng khí thế…nhưng trong bụng ai cũng ‘đánh lô tô’…hồi họp… thậm chí sợ hãi…thỉnh thoãng lén nhìn Giang với cặp mắt oán giận..làm việc thôi mà… ngày thường phạt xe,phạt đủ loại không đúng qui định…kiếm chút cháo là được rồi… có cần liều mạng như vậy không?

Chuyện bắn nhau trên cầu…ai cũng nghe và biết…nói vài câu cho oai thì được…bây giờ nghe xếp Giang nói đi bắt một trong những hung thủ cực kỳ nguy hiễm sáng nay…cả bọn như á khẩu…không dám phản đối..cũng không có quyền phản đối…muốn chết sao?Vì vậy ‘cực chẵng đã’ mang dùi cui đi theo xếp…hy vọng tên kia ‘biết khôn’ chuồn rồi thì huề cả làng…

Nói là âm thầm hành quân nhưng cả đội đều muốn gỏ chiêng đánh trống cho tên nguy hiễm kia biết nguy mà chạy…đám dân trong xóm đều nghe đó mà..có lý nào hắn lại không nghe?nghỉ vậy nên cả đội, cứ như phim hành động í…yên chí từ từ tiến tới…bao vây ngôi nhà… trong bụng đinh ninh là tên nguy hiễm kia đã chạy thoát rồi…

Dũng,Tiến 2 người đều là Phó …đồng loạt liếc về phía sau âm thầm khinh bỉ…”Con bà nó…cầm súng trong tay mà đi sau chót…vậy cầm súng làm cái đéo gì…”

Giang cũng đang khẩn trương…và đang hối hận vì nóng lòng biểu hiện…tên nầy có súng sáng nay đã bắn nhau…Hai mắt Giang sáng lên nghỉ ra được 1 kế tuyệt diệu…hắn ra lệnh vừa đủ cho toàn đội nghe…

-“thằng Minh,thằng Huy…hai đứa bây đi theo xếp Dủng..qua bên trái…thằng Sỷ,thằng Sang…hai đứa bây đi theo xếp Tiến…qua bên phải…thằng Dũng,thằng Cương tụi bây đi theo tao…” Giang trơ trẻn ra lệnh sắp xếp đội hình…âm thầm đắc ý đã thông minh chọn chiến lược…

Hai người Dũng,Cương…to con,mập bự..bụng bia to như đàn bà có bầu 4 tháng…Giang nói hai người nầy đi theo hắn nhưng thật ra hắn núp phía sau họ…

Giang tính rồi…nếu tên kia ..bắn…độ nguy hiễm của hắn hầu như không có …hắn có 2 cái bia đở đạn…

Người ta thường nói to con thì óc nhỏ…hai người Dũng,Cương có ngu hay không thì không biết nhưng cũng thuộc loại điếm đàng…làm sao không nhìn được gian kế của lãnh đạo? Cả hai một thoáng ánh mắt giao nhau…âm thầm quyết định…chỉ cần nghe ‘bùm’ một cái là ông ngả xuống giả chết..đéo mẹ…ngu sao…làm việc thôi…không cần phải bán mạng đâu à…

-“Xếp Giang..hay là mình dùng loa kêu hắn đầu hàng” …thấy khoãng cách càng lúc càng thu ngắn…Tiến khẩn trương đề nghị…

-“Tao cũng đã nghỉ qua rồi..nhưng sợ bức mây động rừng…thằng nầy đang ở trong nhà dân…nếu biết bị bao vây…không chừng nó bắt dân làm con tin …không được đâu…đó là hạ sách”…Giang lên mặt dạy đời thuộc hạ…

Cả đội từ từ từng bước tiến lên…

Ngay lúc nầy di động trong túi quần Giang reo lên…hắn lấy di động ra..nhìn màn hình…Giang cười khẩy nghỉ bụng…”xếp Tùng à..muốn phõng tay trên sao?không dể đâu..”.Giang quyết định tự biên tự diển…làm một mình…cơ hội hiếm có được…không thể chia công với ai…

Tùng,Vinh giận rung lên…thằng Giang nầy ăn mật gấu rồi…không muốn nghe điện thoại…như vậy là ý gì?cả hai cãm thấy mất mặt trước Thiếu tướng Nancy…

Đám người Nancy không rành địa hình Cần Thơ…nếu rành thì đã trực tiếp đi thẳng đến phường CA Phú Thứ rồi…vì vậy khi nói xong cuộc điện đàm ,Nancy lập tức gọi cho Tùng nhờ hắn hổ trợ…

Tùng tuy được Nancy cất nhắc mà được ngồi vào vị trí Trưởng CA thành phố Cần Thơ…nhưng hắn chỉ ‘biết’ Nancy qua trung gian của Đức…nay được Nancy đích thân điễm danh nhờ hổ trợ…là cơ hội quí giá, cầu còn không được…huống chi giao tình giửa hắn và Đức rất sâu…Tùng cũng không ngu…biết em gái mình hình như có gì đó với Đức ca rồi…nhưng không nói ra…đây là chuyện tốt mà…

Cả hai Tùng,Vinh hộ tống đám người Nancy chạy đến trụ sở CA phường Phú Thứ…hỡi ôi…từ miệng người trực ban…nghe được tin như sét đánh ngay đỉnh đầu

“-Xếp Giang dẫn đội trang bị từ ‘A’ đến ‘Z’ đi lùng bắt tên xả hội đen cực kỳ nguy hiễm…người đã bắn nhau sáng nay trên cầu Cần Thơ…” Người trực ban báo cáo với lảnh đạo CA thành phố…nét mặt vô cùng hâm mộ…không thấy được nét mặt của 2 lảnh đạo CA thành phố mặt đen như đít nồi…

Cả đám người lập tức lên xe chạy đến hiện trường…Tùng dùng di động gọi cho Giang…hắn không bắt máy…

Lắm lét nhìn nét mặt âm u của đám người Nancy..Tùng,Vinh thầm kêu khổ…hận không thể lấy súng bắn chết thằng Giang mắc dịch…

Tùng vừa ngừng xe….Nancy nhanh chóng nhãy xuống chạy nhanh về phía trước.đám Thu Tâm,Thu Hà,Kiều Chinh,Phương Anh,Kiều Nga bám sát theo sau…thấy đám người CA đang lấp ló trước một ngôi nhà lụp xụp…không chậm trể,nàng rút khẩu Smith Wesson bắn chỉ thiên liền ba phát,mục đích gây sự chú ý của mọi người sau đó dừng toàn bộ hành động…

“Đoàng…đoàng..đoàng…” ba tiếng súng vang dội giửa màn đêm…

Điều nực cười nhất là ngay khi nàng vừa nổ phát súng đầu tiên…đám CA phía trước liền nằm rạp sát xuống đât…

Thu Tâm,Thu Hà,Phương Anh …nhìn thấy tình cảnh trước mắt …trước tiên là sững sốt..sau đó hiểu ra…nhếch mép cười khinh miệt…

Tùng,Vinh xấu hổ…ngượng ngịu…thiệt là mất mặt…

Giang chưa kịp ‘hoàn hồn’ sau ba tiếng súng vừa rồi…lồm cồm đứng lên,thấy ba mỷ nử mặc sắc phục quân đội tiến về phía trước…Giang cãm thấy lạnh gáy khi nhìn thấy quân hàm trên vai của Nancy…kế đó là vẻ khúm núm của 2 lảnh đạo CA thành phố đang theo sau…

Ba chị em Nancy không cần quan tâm chuyện khác…cả ba nhanh chóng bước tới trước…

Đức tỉnh bơ ngồi trò chuyện với vợ chồng ông bà Tư…chợt nghe tiếng súng nổ…sao lại như vậy?nó sững sốt bước ra ngoài…

“-Haha..em tới rồi à”…lời vừa dứt,tay ôm Nancy siết vào lòng…đặt lên môi nàng một cái hôn nóng bỏng nồng nàng…

Cả hai có quan hệ xác thịt,nhưng thanh thiên bạch nhật..hôn nhau trước công chúng thì đây là lần đầu tiên…

Nancy sửng sốt…hai mắt mở to…dần dần nhắm lại,hai tay vòng qua cổ hắn…siết chặt…mãnh liệt đáp trả…những giọt nước mắt sung sướng,nóng bỏng rơi trên má nàng…giờ phút nầy nàng hiểu được..đây không phải là bộc phát bốc đồng mà là những tình cãm xuất phát từ nội tâm của người trở về từ cỏi chết…

Đám mỷ nử thuộc hạ hâm mộ…

Kiều Nga,Kiều Chinh vừa hâm mộ vừa có chút ganh tỵ chị mình…

“-Hihi…còn hai em nửa…” Đức ‘bất ngờ’ lần lượt ôm lấy Kiều Chinh,Kiều Nga hôn lên môi …Đám mỷ nử thì không nói…đám người chung quanh sững sờ…

Ôm hôn một người đẹp quân hàm Thiếu tướng …đã khiến mọi người hâm mộ…lại có thêm hai người nữa à?có thiệt không đó?thằng nầy là ai vậy?…

“-Haha…Xếp Tùng,Xếp Vinh…hôm nay đã làm phiền 2 vị nhiều rồi…

“-Phiền?phiền cái gì chứ? Chúng ta tình như anh em..chuyện của cậu chính là chuyện của chúng tôi…không cần khách sáo như vậy đâu”…Tùng thân thiết lẫm liệt nói…hắn cao giọng cố ý cho mọi người nghe nhất là Nancy…chỉ cần nàng biết được hắn và Đức thân thiết thì được rồi…

“-Cậu nha..đã bao lâu rồi vẩn không thay đổi chút nào…lúc nào cũng khách sáo như vậy..haha”…Vinh cũng không chịu kém…cố ý cho mọi người biết hắn và Đức như là bạn bè nối khố vậy…

“-Đúng đúng..haha..thôi xin chào…hôm khác gặp lại ..chúng ta có dịp ngồi xuống uống vài ly…haha”…Nói tới đây quay người nhìn ông bà Tư…

“-Haha..Hai Bác Tư..cám ơn nhiều..cháu về đây..hôm khác trở lại thăm các người…

-“Ừm được ..được..cậu dìa mạnh giỏi…” Bà Tư hệch miệng cười…Ông Tư cũng cười thân thiện không nói gì…trong đầu đang nghỉ mình biết cậu ta là người tốt…mèn ơi không ngờ lại có lai lịch như vậy…

Vừa đi được vài bước..Nancy bước theo sau…trước khi lên xe…bất chợt như nhớ điều gì Đức quay lại bên hai vợ chồng ông bà Tư hỏi..

-“Ừm…nè..bác Tư…có muốn làm việc không…bao ăn bao ở…cháu cũng đang cần người..hay là hai bác tới giúp cho nhà hàng cháu…như vậy ..hihi…em Gia Hân lúc nào củng ăn thịt được rồi…”

Đức mĩm cười đề nghị…Gia Hân hơn Bé Trúc vài tuổi…làm bầu bạn với nhau thật tốt…hơn nữa trong đầu cũng có ý định trồng cây kiểng trang hoàng cho nhà hàng…Ông Tư là nhân tuyển tốt..còn bà Tư thì có thể giúp việc cho nhà hàng,lại có thể bầu bạn với Thu…một công nhiều việc…

Là người đôn hậu….ông Tư làm sao không nhìn ra ý tốt của Đức…là hắn đang có ý giúp Gia Hân…cháu của ông mà thôi…ân tình nầy làm cho ông xúc động…Bà vợ bên cạnh khẻ bấm tay chồng…ánh mắt hân hoan…Cả hai vợ chồng già đều có cùng ý nghỉ…

-“vậy thì tốt quá…khi nào cậu cần chúng tôi…cứ việc nói một tiếng…”Ông Tư giọng xúc động đáp…

-Cái gì khi nào?nói là làm liền…Hưởng à..lại đây…

Hưởng tắc kè nghe ông Tư nói bà chị của mình đi kêu CA tới bắt Đức vì nói hắn là thành phần xả hội đen cực kỳ nguy hiễm..nó muốn xỉu…đang sướng tỉ tê vì đã tìm được Đức ca…bây giờ bà chị của mình đi báo CA tới bắt chỉ vì nghi ngờ Đức ca là xả hội đen…công không đủ bù tội a…vì vậy Hưởng tắc kè cũng đang ráo riết đi tìm Dung..may ra ngăn được…còn đang vòng vòng thì thấy nhóm CA phường hùng hổ tới…Chuyện đã xãy ra…nó không biết làm sao…đang đứng xớ rớ suy nghỉ tìm cách xin tội bổng nghe Đức gọi tên…

-“Em đây Đức ca”..Hưởng tắc kè xum xoe bước tới…

-“Ừm…Dẩn gia đình ông bà Tư tới nhà hàng…nói bà chủ Thu sắp xếp cho họ…vậy đi..Chuyện nầy giao cho chú mầy…nhớ làm cho tốt…” Đức dõng dạc ra lệnh…

“-Dạ…yên chí đi Đức ca…ừm..Đức ca…chị chị em…”…Hưởng tắc kè lắp bắp…nó muốn vài câu cho bà chị tội lổi tày trời…

“-Đi đi..đi làm công chuyện đi…không cần lo ngại đâu”..Đức cười vổ vai Hưỡng …khiến nó mừng muốn rơi nước mắt…Đức ca thiệt là người lớn làm chuyện lớn ..không chấp nhất chuyện nhỏ nhặt a…

-Thôi..chúng ta về…

Nhìn đoàn xe chạy đi…Ông Tư tiến gần Hưởng tắc kè hỏi nhỏ..

“-Cậu ta là ai vậy Hưởng?Ông thấy mầy coi bộ quen thân với cậu ta lắm nha…”Ông Tư nhìn Hưởng tắc kè hỏi nhỏ…

“-hắc hắc…bác Tư à…gặp Đức ca là bác gặp hên rồi…’hết cơn bỉ cực tới hồi thái lại’ đó bác Tư…hắc hắc..

-Vậy sao?nói một chút bác nghe coi…

Hưởng chưa kịp nói thì nghe tiếng rống giận :

-“ Cũng tại con khốn nầy…đụ mẹ…xém chút hại chết ông mầy rồi…” Tiếng rống làm Hưởng giật mình..quay lại thấy chị mình đang bị Giang mắng nhiếc…

Sau khi báo cáo với Ngọc Khánh…Dung không dám về thẵng nhà mà lặng lẻ ghé vào một nhà cùng xóm chờ xem động tỉnh…khi thấy toán CA phường tới…lúc đầu phấn khích nhưng nàng lại bắt đầu lo ngại….không biết mình có làm đúng không nửa…trong bụng lo lo…nếu hắn là người bình thường thì mình thiệt là lấy lòng dạ đàn bà đo lòng người tốt rồi…sau đó lại nghỉ thật giả sẻ được biết liền chứ gì…nên yên tâm một chút…

Sau ba tiếng súng …trong lúc mọi diến biến xãy ra thì Dung cũng đang đứng xa xa trong đám đông lấp ló nhìn về hướng nầy…mặt nàng trắng bệch…sau đó lại thấy thằng em không nên thân của mình hình như rất thân mật với hắn…Dung thắc mắc…Đức vừa lên xe rời khỏi nàng liền mon men tới gặp thằng em mình để hỏi cho rỏ…

Vừa đúng lúc Giang đang muốn trút cơn thịnh nộ… cái quân hàm Thiếu tướng kia không phải dể chọc vào đâu…Họ Lê ở Cái Răng thịnh vượng cũng chính là biết nhìn người,đón gió…đi theo chiều gió…ông già hắn có nói ..bất cứ thời đại nào cũng vậy…muốn làm quan,vinh thân phì gia chỉ cần nhớ 7 chữ là được đó là:

Biết đón gió…đi theo chiều gió…

4.3
7
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận