“Không tệ như vậy chứ? Thơm ngon lắm mà…” Đức ngữi tô cá kho tiêu…mặt bư ra…chẵng hiểu gì ráo…

Đám mỷ nử bụm miệng cười…

Kiều Nga nửa mừng cho 2 người thân…nữa ganh tỵ… nghỉ bụng sao lại như vậy?Bắt đầu từ hôm nay…nếu không thể ‘ngày 3’ nhưng nhất định phải bắt hắn ‘đêm 7’ mới được…

“-Ouf…nhìn đám ‘’ mỷ nử ‘thuộc hạ’ cười mím chi…Đức bừng tỉnh…’song hỉ’ đã hiếm rồi…bây giờ là ‘tam hỉ’ hắc hắc…

“-Dẹp..dẹp..hihi..từ nay không cá không tôm cua gì hết…chỉ thịt thà bơ sửa thôi…hihi…đúng rồi phãi tuyễn dụng một bà nấu bếp chuyên nghiệp mới được…phải thêm 2 y tá…thay phiên túc trực ngày đêm…phải như vậy mới được”…Đức ngẫm nghỉ rồi gật gù .

“-Có cần quan trọng như vậy không?” Thấy hắn lo lắng chu toàn…Kiều Chinh lòng như uống được mật ngọt…nhưng miệng ‘gắt’…

“-Hình như đúng đó….chúng ta không chịu được mùi cá tôm…nhưng không thể nào để các chị em ăn theo mình”..Nancy cười chen vào…

“-Đúng…đúng…hihi Nancy…’em’ thật là hiểu biết lý lẻ…”Đức bỗng đổi cách ‘xưng hô’….gọi Nancy ‘em’ một tiếng khiến nàng sửng sốt..hai má thoáng hồng lên…tim đập thình thịch như cô gái vừa mới iêu…

“-Chuyện nầy để em lo được rồi…”Kiều Nga sốt sắn xen vào…nàng không để ‘tên nầy’ mướn hai y tá trẻ đẹp…hắn phong lưu quá mà…vì vậy có ý định trong đầu…người nấu ăn,y tá..3 người không thể trẻ đẹp được…tốt nhất là 60 trở lên…nhan sắc càng khó coi càng tốt…mập ù thì rất lý tưỡng…hihi…Kiều Nga cười ‘gian’…

-“OK…chuyện nầy em lo..bye…tới giờ phải đi rồi…” nói xong tỉnh bơ hôn Nancy,Kiểu Chinh ,Kiều Nga…cả ba hai má hồng lên..tuy thuộc hạ điều biết nhưng đây là lần đầu tiên ‘công khai cùng bá tánh’

“Chuyện của Lại Đức Quang…tiến hành càng sớm càng tốt..” Đức quay sang nhìn Thu Hà,Thu Tâm,nét mặt vô cùng nghiêm túc…

“-Yêm tâm đi lảo bản… quên nữa…mình chưa biết ý đồ của lảo ta …từ nay cũng nên cẩn thận một chút…”Thu Tâm nói…

“-Anh muốn tập bắn súng…biết bắn rồi có 1 khẩu bên mình…em nghỉ sao?”..Đức nhìn Nancy đề nghị…có súng bên mình không phải mỗi lần có chuyện là rút ra dọa người…chỉ vì an toàn thôi…nói tóm lại có súng trên người dù sao cũng cãm thấy yên tâm hơn nhiều….

Nancy có quân hàm Thiếu tướng …cách đây không lâu,nàng đã chánh thức hóa việc tuyển mộ Đức là người của Cục An ninh…vậy chuyện tập bắn,giấy phép mang súng cũng không phải là một cái gật đầu hay sao?

“-Phương Anh…chuyện nầy giao cho em..”Nancy nhìn Phương Anh gật đầu…

“-Hihi…lảo bản…em rất khó tánh đó nha…học ngu,thành tích tệ thì bị đá đít đấy…không có nhân nhượng đâu” Phương Anh cười ..nheo mắt trêu ghẹo…

“-Hihi yên chí đi…lảo bản em học chử thì không giỏi…học đánh đấm,bắn nhau thì rất giỏi…chỉ sợ thầy dở thôi..em yên chí đi…nếu dạy kém…hihi..lão bản không đá đít em đâu..chỉ đánh đít thôi..hihihi..”Vừa nói xong biết không ổn…đã chạy xa ngoài cửa…

“-Hihihi…” cả phòng vang lên tiếng cười khi thấy Phương Anh gặp ‘đối thủ’…

“Lưu manh”….Phương Anh thầm ‘mắng’…cãm thấy công phu mồm mép rỏ ràng bị ‘lép vế’.

***

Ra khỏi biệt thự…nhìn trước nhìn sau…hôm nay không thấy bị bám đuôi…Đức cãm thấy yên tâm một chút…tuy vậy vẩn không ngừng suy nghỉ chuyện lại Đức Quang cho người theo dõi mình…

Chuyện khó hiểu…thằng già Lại Đức Quang rất kiêng kỵ Nancy…cho người theo dõi mình …để làm gì?không sợ Nancy sao?trừ phi…Đức có lẻ nhìn ra vấn đề…Một nhân vật thoáng trong đầu :Lý Gia Thành.

Khi trở về từ Hà Nội…Nancy có nói tên Lý Gia Thành muốn vào Nam,xuống Cần Thơ kiếm chuyện với mình…cha hắn là Bộ trưỡng… hắn là COCC,tâm lý cao cao tại thượng,coi trời bằng vung…rất có thể

tên Lý Gia Thành kia muốn chơi trò ‘mèo vờn chuột’ với mình …… nó coi mình là con chuột…muốn đùa giỡn sao thì đùa trước khi ‘giết’…

Muốn như vậy …nhất định phải biết rỏ về mình…nếu không làm sao ‘chơi trò’ mèo vờn chuột được…

Chỉ có hắn mới có thể sai khiến Lại Đức Quang…thằng già nầy muốn ‘đông sơn tái khởi’ thì đây là một dịp làm con chó cho Lý Gia Thành…mục đích là nịnh bợ ông già bộ trưởng của nó…

Đem tất cả những sự kiện ráp nối với nhau…đây là ‘giả thuyết’ hợp lý nhất…nếu đúng như mình suy nghỉ thì Lại Đức Quang và Lý Gia Thành chắc chắn có liên lạc với nhau…Chỉ cần sau khi Thu Tâm thành công thì việc họ có liên lạc với nhau hay không sẻ sáng tỏ…chờ coi…

Cái cần làm bây giờ là xử lý thằng Thọ trước sau đó mới tới đám người của Lại Đức Quang ….hắc hắc…nếu thật sự là Lý Gia Thành thì quá tốt rồi…ai là mèo ai là chuột…cũng khó nói lắm…

Đức có mặt hay không có mặt không còn ai thắc mắc gì nửa…ai cũng biết hắn ‘thần bí khó lường’…vì vậy hai ba ngày nay không thấy bóng dáng…sáng nay lại xuất hiện cũng không ai lấy làm ngạc nhiên…

-“Tới rồi à..” Thanh Nhả nhìn Đức gật đầu cười..Lúc nầy đối với Đức không còn ‘chướng mắt’ nữa…thiện cãm tăng nhiều…trong lòng thấy tên nầy quả thật có tài …nàng tâm phục khẩu phục…nhìn hắn trẻ…tưỡng bỡ nhưng càng lúc Thanh Nhả nhận thấy ‘sư phụ’ dạy đàn của nàng…so với Đức không thể đánh đồng…nhất là khi hắn cất giọng hát…

-Ừm…gặp cô mới nhớ…hihi..có đề nghị nầy…có hứng thú song ca hay không?cô với tôi…song ca vài bãn…cho chương trình thêm phần phong phú…

-“Tôi cũng có ý nầy từ lâu…chỉ sợ cậu chê tôi dở..hihi” Thanh Nhả vui vẻ gật đầu cười đáp…

“-Cô cười như vậy có phải đẹp không…lúc trước thấy cô là ‘oãi chè đậu’…hihi

“-Chuyện gì hai người cười coi vui vẻ vậy?”

Thanh Nhả nghe hắn nói mình nhìn ‘oãi chè đậu’ …tức mình định phản bác …ngay lúc nầy Đồng Giao,Quyên vừa vào hội trường….thấy Đức và Thanh Nhả đang cười nói vui vẻ liền bước tới cười hỏi…Phần Quyên,hai ngày nay không thấy Đức,bây giờ thấy hắn..ánh mắt nàng thoáng lên vẻ vui mừng…

“- Chị Quyên..chúc mừng chị…à…không…tôi vừa đề nghị với cô Nhả thêm vài bài song ca cho chương trình..hihi..Chị Quyên…không đãi ăn là không được đó nha…” Đức quay bên nầy,quay bên kia một lúc nói chuyện với cả hai …

“-Vậy à…” Đồng Giao cãm thấy hụt hẳng…”sao hắn không đề nghị với mình?bộ mình tệ lắm sao?”…

“-Dĩ nhiên rồi…sẻ không thiếu phần của cậu” Quyên liếc Đức đáp…cái vụ đàn ca hát xướng cho chương trình văn nghệ gì đó …nàng cũng có nghe qua..tiếc là nàng không có phần…thấy Đức có vẻ thân mật với Thanh Nhả…trong lòng không thoãi mái lắm…

-Cô Đồng Giao..hay là tôi và cô cũng song ca vài bài…chúng ta thêm vào nhiều phần song ca,tam ca,tứ ca cho chương trình thêm phong phú…cô thấy sao?nếu được chiều nay chúng ta bắt đầu tập dợt một chút…

“-Ừm..được…cậu là ‘bậc thầy’…tôi nghe lời cậu….” Đồng Giao vui vẻ cười đáp…cãm thấy mình không bị ‘lãng quên’…

-Hihi,,vậy tôi chuẫn bị nhiều bãn..chiều nay coi bản nào được …tối nay mình tập nhiều một chút đi..từ 7 giờ tới 9 giờ…sau đó đi cùng nhau đi ăn tối…sao hả?

“-Hôm nay đổi tánh rồi à?có phải có âm mưu gì không?” Đồng Giao trêu chọc…

“-Ừm…nếu tôi nói đang có ý đồ cua cô…cô có tin không?hihi” Đức cũng không vừa trêu đùa lại khiến Đồng Giao hai má đỏ bừng…trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cái bản mặt ‘khó ưa’ kia…không bao giờ nhường nhịn phụ nử…cứ ‘ăn miếng trả miếng’…

“Haha…Chủ tịch huyện Du…lần nầy có phải là đãi lớn không?”Thấy Du mon men tới gần,Đức liền lớn tiếng trêu chọc…

“-Chuyện nầy nhất định rồi…đến lúc đó cậu phải đến sớm mới được…” Du cười toe toét muốn cám ơn thêm vài tiếng nhưng thấy Đồng Giao,Thanh Nhả đứng đó nên ngại miệng…nói vài câu rồi rời đi…Gần đã đến giờ bắt đầu …Thanh Nhả,Đồng Giao cũng rời đi chuẩn bị cho buổi học…

-Chị Quyên …Khi nào đãi ăn mừng vậy?

-Vậy cậu muốn khi nào…

-Hihi..Chỉ có riêng hai ngưởi mình thôi…

-“Đồ quỷ..lại nửa rồi…” Quyên ‘mắng’..ánh mắt Đức nhìn…nàng biết hắn muốn ám chỉ cái gì …

-“Ông xả …khi nào đi công tác?” Đức trơ trẻn cười hi hi nhìn Quyên hỏi…

-“-không…không biết…tại sao?”Quyên thắc mắc…Trí đi công tác hay không đâu có ảnh hưởng gì đến chuyện nàng và nó hẹn hò?có điều nàng không biết Đức có một chút ‘biến thái’…lần trước,ở nhà nàng,vừa chơi nàng,vừa nhìn ảnh cưới của hai vợ chồng nàng trên tường,cãm giác vô cùng kích thích…hỏi như vậy vì có ý đồ đến nhà …

“-hihi…Không..không có gì…” Vừa cười vừa lấy di động ra gọi…

-“Thắng à..cái chuyện theo dỏi thằng Thọ kia ra sao rồi?”

– Đức ca…Tụi thằng Hưởng muốn ra tay liền có được không?đúng lúc đó Đức ca…thằng đó tối đêm qua ngủ đêm với con ghẹ nhí của ông già nó…hắc hắc..” Thắng tung ‘bom tấn’…

-“Hả?thiệt vậy sao?” nói nghe coi..sao anh biết được..có chắc không?” Đức chợt động tâm cơ…

-“Một trăm phần trăm luôn…ông già nó là Lê Đức Long…chủ của căn hộ chung cư cao cấp Cadif…lảo ta ‘Kim ốc tàng Kiều’ hắc hắc…con ghẹ nhí chừng 15,16 tuổi thôi…nhìn thiệt là mát mắt lắm…thằng Thọ suốt đêm qua ngủ đêm ở đó…sáng nay chưa thấy ra…Đức ca nghỉ coi nó làm gì hả..hắc hắc” Thắng cười khả ố…

“-Tốt… ra tay đi…ngày mai tung luôn cái tin hai cha con nó chơi cùng một lổ…” Đức cười âm hiểm…

-“Wow…Đức ca …mới nghe nói thấy ‘phê’ rồi…hắc hắc…”Thắng nghe dặn dò xong đem lòng ‘bái phục’…ngay tức thì gọi cho hai thằng đàn em đang ở Đại Ngải…dặn dò…

‘Điều binh khiển tướng’ xong…Đức ca thoãi mái ngồi vừa ngắm người đẹp vừa chờ…chà chà…hai ‘bà cô’ Đồng Giao,Thanh Nhả mặt thì quá đẹp nhưng hình như hơi cằn cổi một chút…nếu được tắm tưới …hắc hắc…

Đàn bà con gái thiếu cặc thì cằn cổi cũng như cỏ cây thiếu nắng thì èo uột…Gái một con trông mòn con cặt chính là đạo lý nầy…

***

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận