Một tuần ngoài Hà Nội…nay trờ về Nancy hình như muốn được ‘làm bù’ nên vô cùng ‘sung độ’…đòi hỏi đủ thứ…tư thế nào cũng muốn…như là đi du lịch theo ‘tua’ vậy…khởi đầu là doggy,kế đó là The Pinball Wizard rồi đến Upstanding Citizen và cuối cùng ‘trở về mái nhà xưa’…doggy style…Đức phọt …

Cả hai ngủ vùi…khi Đức mở mắt thức dậy cũng gần 6 giờ…lười biếng đứng lên thay đồ…

-“Nhất định phải đi à…không ra ngoài ăn tối sao?”Nancy cũng đã thức…nũng nịu hỏi…

-Hihi…đã hứa rồi..không đi không được…khoãng gần 9 giờ là xong…mình đi ăn trể một chút..cho các người kia thấy Cần Thơ by night…

-Ừm…vậy cũng được…nhớ quay lại sớm…

*

* *

-“Đức à…cậu làm anh ganh tỵ…hầu hết tất cả mỷ nử đều theo cậu …hihi..”Triều trêu đùa khiến Đồng Giao,Thanh Nhả,Thụy Vủ,Tuyết Vân,Tâm Đoan và ngay cả Tú Nhi đều ngượng ngịu,tất cả có nét hồng trên mặt..-

-Hihi…đừng có ghen tỵ mà…anh mới thiệt là hồng phước tề thiên đó anh Triều…anh có bà xả rồi…em còn độc thân mà…hihi…nói câu nầy Đức cũng ngượng… Hương vợ Triều,nó đã đụ lia chia rồi,rất ‘bót’ biết bú liếm và chịu nuốt…hắc hắc hắc…cũng là vưu vật trong giường chiếu …liếc nhìn Hương…nhằm lúc nàng cũng nhìn về hướng nó mĩm cười…chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu nhau…

-OK..chúng ta bắt đầu…ca hát theo đàn,trống…khác với Karaoke…có 3 điễm cơ bản quan trọng cần biết đó là phát âm phãi rỏ ràng,biết giử hơi và giử nhịp…Để lấy làm ví dụ…bây giờ…ừm…mổi người ca một bài ruột của mình đi…tất cùng lắng nghe sau đó tôi sẻ nêu ra chổ nào cần sửa,tại sao…sửa thế nào…vậy ha…OK….ai bắt đầu đây…Yến đi…em bắt đầu trước,sau đó là Tâm Đoan,Thụy Vủ,Tuyết Vân và sau cùng là Đồng Giao,Thanh Nhả…vậy đi…ừm quên nữa…còn có Tú Nhi …hihi nếu cô thích…

-“Em muốn hát bài gì?” …Đức ôm cây đàn nhìn Yến chờ đợi…

-Em thích bài ‘Mưa trên biển vắng’….Yến mặt đỏ bừng đáp…

-“Tốt…Đức dạo một lúc 4 hợp âm La thứ, Rê thứ, Sol trưởng, rồi Sol 7 cho Yến lấy giọng…nàng e hèm vài cái rồi cất tiếng hát…giọng hát trong trẻo ngọt ngào

“-Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm

Ôi biển vắng đêm nao tình trao yêm đềm…Cơn sống nào…

-Hay lắm…phát âm tốt nhưng cần tốt hơn nữa,nhịp điệu thì cần phãi biết thêm âm luật…còn giọng ca thì hết xẩy rồi..hihi…đây là lý do em cần tập luyện…hihihi…sau nầy không chừng nổi tiếng đó nha..hihi…OK..người kế tiếp Tâm Đoan…

-“OK…đi hết một vòng…Tất cã đều có cùng khuyết điểm…bắt nhịp,giử nhịp…lấy hơi,giử hơi…một ít về phát âm…đại đa số điều hát nhạc thể điệu Slow Rock..Boléro…”ngưng một chút…nhìn quanh…

-Bây giờ Đức sẽ giãi thích khác biệt giửa điệu Slow, Slow Rock làm sao bắt và giử nhịp…các chị em về tìm hiểu,vẩn hát theo caraoke nhưng chỉ nghe nhạc mà ca…xem thử thế nào… ngày mốt chúng ta gặp lại… hôm nay tới đây ngưng…hihi…tất cả cũng mệt rồi…

-“Chưa mệt…sao anh mệt à?em lấy nước cho anh nha…”Tuyết Vân công khai tỏ vẻ ‘ân cần quan tâm…’

-“không cần đâu..tôi phãi đi rồi…phải tiếp đãi mấy người bạn đến từ Hà nội…Yến à…anh đưa em về…”Câu nầy Đức gián tiếp nói cho cô nàng nầy biết ‘tôi đã có chủ’…Yến là bạn gái của tôi đấy…

-“Đưa dùm em về luôn nha..có được không?”Cô nàng Tuyết Vân vẩn tỉnh bơ nhanh miệng…

-“Sẳn đường để tao đưa mầy về…để cho Yến đi cặp kè mà..con nhỏ nầy”…ngoài miệng cười cười nhưng trong lòng…Thụy Vủ nóng run…thầm mắng :”con Tuyết Vân nầy đúng là không biết điều”…

-OK.. Hẹn gặp ngày mốt nha…

-“Cô ta ‘kết’ anh đó…” Trên xe Yến lườm Đức lầu bầu…

-“Không phải đâu..hình như là muốn chọc em đó thôi…hai người có thù oán gì hả?” …Đức cũng lấy làm kỳ…tuy tự tin mình có chút ‘hấp dẩn’ nhưng cũng không tin hấp dẩn đến nổi có con gái ‘lao đầu vào’ trong khi biết nó đã có bạn gái…chắc có gì bí ẩn đây…

-“Anh có khách từ Hà nội à?” Yến ‘thăm dò’…

-Ừm…10 người…vào Nam làm việc…anh coi như là chủ nhà muốn giới thiệu Cần Thơ by night một chút vậy mà…hay là em đi chơi với anh?…

-“Thôi đi..em muốn về…mai sáng còn đi làm…” Yến lấy tay che miệng ngáp…

Đức hú hồn…lở mồm muốn nàng đi theo…nếu Yến ‘ừ’…chuyện lớn a…

-Buổi tối Restaurant Cafe Lotus Ninh Kiều là một lựa chọn không tồi…chọn một bàn cạnh bờ sông vừa thưởng thức món ăn vừa ngắm nhìn trời trăng mây nước phong cãnh hửu tình của đồng bằng Nam bộ…

Phục vụ phãi kê ba bàn với nhau mới đủ chổ cho 14 người……13 mỷ nử xinh như hoa…nói tiếng miền Bắc chỉ có một ‘thằng’ trẻ nói tiếng Nam rặc…khiến nhiều người hiếu kỳ…nhiều ánh mắt dâm dê có vẻ ganh tỵ…

-9 giờ tối là giờ lý tưởng nhất để thưởng thức Cần thơ by night…hihi …

“-Tôi muốn ăn bánh xèo…nghe nói bánh xèo Nam bộ ngon …”Xuân Mai khẻ chép miệng ra vẻ thèm thuồng…

-À …bánh xèo thôi mà…ngày mai đi..hihi…ở đây không có…mỗi ngày sẻ đẫn các cô đi thưỡng thức các món ngon miền Nam…nếu các cô không sợ ú ì…hihihi

-“Cậu nha..thiệt là bất công…tôi đến đây hơn 1 tháng rồi mới được đến đây…” Phương Anh ‘lầu bầu’ tỏ vẻ ‘bất mãn’…

-“Không phải đâu…hihi..là quá bận việc thôi…nhưng đừng lo..sau nầy bù lại…” Đức hứa hẹn..

-“Bọn họ mỗi người 1 ý…để coi cậu làm sao chìu họ cho hết đây…đồ khờ”…Nancy cười mắng.

-“Là nghề ‘chuyên môn’ của anh ấy mà…Kiều Chinh ‘lườm’ Đức…đang âm thầm cảnh giác với cái bản tánh phong lưu bay bướm của tên nầy…không biết là giửa ‘rừng hoa’ có ‘hái’ hoa không nửa…

-“Thôi chọn món ăn đi…nà…đủ loại cơm…cơm chiên trái dừa,trái thơm…wow…mực hấp gừng…

Cả bọn nhao nhao chọn món ăn thức uống…chuyện trò rôm rả…tiếng cười tiếng nói vang lên cả một góc…không khí vô cùng náo nhiệt…

-Sao hả?miền Nam có vui không?so với miền Bắc thì thế nào?

-“Cậu chưa ra Bắc sao?” Mai Thảo ngạc nhiên…

-hihi..chưa có dịp…trong tương lai có dịp sẻ đi…nhất định sẻ ra Hà nội cho biết cái gì băm sáu phố phường…Cầu Thê Húc,Tháp Rùa…

-“Lần tới tôi về Hà Nội..cậu đi theo là được…” Nancy hứa hẹn…

-Ừm..tốt…tốt…

-“Cậu chưa ra Bắc lần nào nhưng có một chuyện cậu rất rành về miền Bắc…hihi” Phương Anh ‘lém lỉnh’ nói…

-Hả?chuyện gì?nói nghe…sao tui không biết vậy?

-Gái Bắc so với gái Nam thế nào? Phương Anh ỡm ờ hỏi…

Đức cười hihi đưa cả hai ngón tay cái lên…

“-Vậy có nghĩa là sao?ý cậu muốn nói mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười à?”Mỷ Kiều ‘nhãy vào’ truy tới…

-Phải..phải…hihi…mỗi miền có cái đẹp của mổi miền…nói tóm lại phụ nử Việt nam miền nào cũng nhiều người đẹp…hihi

“-Lẻo mép” Kiều Nga cười ‘mắng…

Trong lúc nầy Nancy cúi người nói nhỏ với Kiều Chinh…ánh mắt cả hai thoáng liếc nhanh về đám người ngồi cách đó không xa…dựa theo kinh nghiệm mấy lần trước…Nancy cãm thấy mấy người nầy vô cùng khả nghi.

Kiều Chinh cười lạnh…ghé bên tai Phương Anh rù rì…Thu Hà là người cuối cùng…nghe xong bật cười thích thú..

-Thiệt?hihi có vậy mới vui…chứng tỏ Cần Thơ by night thật là náo nhiệt…hihi…

Cách đó mấy bàn…bốn người đàn ông cũng đang ngồi nhâm nhi cà phê…không hề biết cả bọn đang ‘lọt vào mắt xanh’ của đoàn binh mỷ nữ…một gả trong bọn có gương mặt bặm trợn đang nói di động,mắt nhìn về hướng bàn nơi Đức đang ngồi…

-“Thằng đó đang ngồi ăn uống nói cười với một đám đàn bà…con nào cũng trẻ đẹp”…Gả vừa nói vừa nuốt nước bọt…hận không thể nhào tới lột quần lột áo đè đụ cho đã cặc…

“-Cái gì?một đám đàn bà?anh không nhìn lộn đó chứ?”Tiếng bên đầu dây bên kia vang lên…

-Anh Thọ …nghe anh Túc nói mới tới Cần Thơ này chưa lâu nên anh chưa biết tụi nầy đó thôi…Lâu nay tụi nầy làm ăn uy tín…anh chỉ cần muốn hay là không muốn…nói đi…nếu lầm người..tụi nầy không lấy tiền…còn nếu đúng người…chém đứt lìa một cánh tay 50 triệu,1 cái chân 75 triệu…sao hả?anh quyết định đi…

Bên đầu dây là Đức Thọ… cơn ghen tức và nhục nhả lúc trưa khiến hắn mờ lý trí…hắn bỏ tiền nhờ người theo dõi hành tung ,‘lấy máu’ Đức cho hả giận…. Hắn có nhiều tiền…một hay hai trăm triệu đối với hắn không có nhĩa là gì…nghỉ tới lúc tình địch bị chém rụng tay chân…Thọ cãm thấy vô cùng mát bụng…

-“Các anh chặt cánh tay hắn xuống cho tôi…vậy đi…gọn gàng sạch sẻ…tôi cho các anh 75 triệu…” Thọ nói xong cười khoái trá….”coi sau nầy mầy còn đàn địch gì được nửa không…đụ má…muốn dành gái với bố mầy…chưa biết chết là gì…

-“hắc hắc hắc…cám ơn trước nha Thọ thiếu gia…chờ tin vui đi…hắc hắc hắc…” gả mặt bặm trợn buông di động xuống hất hàm ra lệnh cho đàn em:

-OK rồi…ra xe lấy đồ chơi vào…chém rụng cái tay thằng đó…tay nào cũng được…

Ba tên đàn em đi ra ngoài..không bao lâu đem vào 4 cây mả tấu lưởi sáng hoắc…trước sự kinh hoãng của đám thực khách,cả bọn điềm nhiên tiến đến bàn Đức cười hề hề…Gả đầu sỏ,mặt bặm trợn tay cầm dao chỉ Đức nói…

-“Thằng nhóc…hôm nay tụi tao phải chặt tay mầy …hắc hắc hắc…xin lổi nha các người đẹp…tụi bây lên…”Lời vừa nói xong hắn không thẹn là lảo đại…xông lên trước đưa dao chém tới…bọn đàn em củng nhanh chóng bám theo…

-Đùng…đùng…đùng…đùng…

Dao chưa tới đích…người đã ngả như sung rụng…máu loang sàn nhà…cả bọn hồn vía lên mây khi nghe tiếng súng nổ… sau đó biết chân mình nhói đau…bị bắn gãy rồi…

Cả nhà hàng nhốn nháo…loạn một bầy…quản lý nhà hàng mặt trắng bệch…run run gọi Công An…

Đức sửng sốt…sao lần nào đi ra ngoài với mỷ nử cũng có chuyện vậy?

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận