Trời Sinh Một Cặp

-“Wow…tối nay em thiệt là đẹp…” Đức nhìn Tuyết trong chiếc áo đầm màu đỏ,hở vai,khoe làn da trắng mịn liền mở miệng khen…

-“Ngày thường em xấu lắm sao?” Tuyết chẩu môi hỏi lại…

-Hihihi…anh thấy lúc nào em cũng đẹp…

-“Vậy sao?vậy em với Yến ai đẹp hơn ?” Tuyết nũng nịu hỏi tới..tay vịn vào tay Đức..rỏ ràng nếu câu trả lời không làm nàng hài lòng thì Đức sẻ nếm mùi đa khổ của da thịt…

-“Hihihi…mỗi người mỗi vẻ mà…ừm…em muốn đi đâu ăn tối nay?” Đức giả lả..tìm cách ‘né đạn’…

-“Tha cho anh…” Thấy hắn chật vật tránh né câu hỏi của mình..Tuyết muốn phì cười nhưng cố làm mặt nghiêm…trong thâm tâm nàng mặc nhiên chấp nhận chia sẽ Đức với Yến…Tuyết cũng không tin là hắn chỉ có hai người…tên nầy phong lưu bay bướm…nhất là con Nancy kia…lúc nào cũng làm ra vẻ trịch thượng,kiêu ngạo…Tuy không phục Nancy nhưng Tuyết cũng cãm thấy rất nhiều áp lực…vô hình,nàng cãm thấy xích gần lại với Yến hơn…cả hai có cùng một đối thủ cường đại…

-“Ăn cái gì không quan trọng…Bầu không khí chung quanh mới là quan trọng…”Tuyết ỡm ờ nói…nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng,hai má đỏ lên khi thấy Đức nhìn nàng cười ám muội…nhớ lại hôm đó trong chiếc xe của hắn,trong khu vườn kia…

-Anh đừng có nghỉ bậy đó nha…em không nói cái …cái chuyện kia…

-“Em nghỉ tới đâu rồi…anh đâu có nghỉ gì chứ”..Đức cười hì hì một cách vô lại…”hay là anh đưa em đến

Grill and Chill steak house nha”…

Đức thích ăn thịt…từ lúc được Loan chỉ điểm phong cách giao thiệp với tầng lớp xả hội thượng lưu,dần dần thích ăn thịt bò bít tết…khoai chiên,salad…uống rượu chát…Ở Cần Thơ, Grill and Chill steak house là lựa chọn tuy không phải là tốt nhất nhưng cũng không tệ…khung cãnh phong cách tây phương… thích hợp cho cặp kè,lảng mạn…cũng thích hợp cho giới nhà giàu mới nổi,trưởng giả học làm sang…nói tóm lại Cần thơ ngày nay,có nhiều nơi anh chưa vào thì anh vẩn còn là ‘lúa’ . Grill and Chill steak house là một trong số đó.

Hôm nay khá may mắn,tuy không có đặt bàn trước nhưng vẩn chọn được một bàn riêng lẻ trong một góc…không muốn gì hơn…ghét nhất là bàn nầy sát với bàn kia…không có riêng tư chút nào…nhiều khi muốn nịnh đầm cũng ngại miệng…

Nhìn menu cũng thấy đói rồi…hôm nay đụ nhiều,cần phãi được tẫm bổ…Đức gọi một phần steak lớn,có khoai chiên,salad…Yến gọi tôm hùm nướng bơ…dĩ nhiên là một chai rượu đỏ…

-Nà…cheers…Đức nâng ly hướng về Tuyết…

-Cho cái gì?Tuyết cầm ly nâng lên cắc cớ hỏi.

-Em đẹp nhất đêm nay….nhìn chung quanh đi…không có ai bằng em hết…hihihi…Đức trơ trẻn nịnh đầm…

-Có quỷ mới tin anh…Tuyết trong lòng ngọt nào nhưng ngoài miệng ‘bỉu môi’ …

-Lúc nầy công việc ra sao?

-Là ông chủ kiểm tra nhân viên hay là bạn trai quan tâm bạn gái?

-Có khác biệt sao?

-Có..khác biệt rất lớn..nếu là ông chủ hỏi thì em trả lời là đồng lương không tương xứng với công việc,còn nếu là bạn trai hỏi thì…ây da…không biết…hihihi…để suy nghỉ thêm rồi nói…

-“Đối với em…bạn trai hay ông chủ cùng là một người..anh có biện pháp rất ổn thỏa…”Đức cười rất ‘lưu manh’ nói.

-“Biện pháp gì? Nói nghe miễn là …

-Hihihi..anh lấy thân đền đáp…em muốn làm sao thì làm…hihihi..

-“Anh…anh đúng là lưu manh…hết thuốc chửa”… Hai má Tuyết thoáng hồng,’mắng’…

…Con gái là vậy,lần đầu tiên bị đàn ông phá thân,đau thấu trời xanh nhưng khi vết thương lành dần thì lại nhớ cãm giác thần tiên…Hôm nay hẹn hò lòng Tuyết thấp thỏm mong đợi,nghe hắn nói muốn lấy thân báo đáp…lòng trong như đã miệng ngoài ‘mắng nhiếc’ làm ra vẻ thục nử…

Chuyện nầy Đức kinh nghiệm quá rồi…rành sáu câu…mỷ nử càng ‘em chả’ thì lúc lâm trận càng buông thả..hắc hắc hắc..

-Em biết anh là lưu manh rồi….hihihi vậy thì anh không cần đạo đức giả nửa…đêm nay ở với anh sáng về nha…

-Cái anh nầy…

-Sao hả?ừ đi mà…anh hiến thân cho em đêm nay hihihi..có ông chủ nào tốt như anh chứ?phải không?

-Không..không được…hôm nay bất tiện…lần khác đi…tuần tới nha…hôm nay không được…

-Hả?tại sao?

-“Em..hôm nay …tới ngày..”Tuyết ngượng ngịu nói nhỏ.

Đức sửng sốt…con bà nó..hôm nay đúng là tổ trác rồi…

-hihihi…hiểu rồi…là em nói đó nha…không được nuốt lời…lần tới em phải ở với anh suốt đêm đó…

-Ừm..

-Bây giờ mình đi chơi…kiếm chổ nào ngồi ngắm trăng sao …Ừm..biết rồi..lát nửa,anh đưa em tới chổ nầy…

-Chổ nào?

-Ây…lát nửa rồi biết…

-“Phi trường”…Tuyết ngạc nhiên khi thấy Đức đậu xe gần phi trường.

-haha..đúng là phi trường…nà Trên con đường Nguyển Viết Xuân nầy, chổ nầy là chổ tốt nhất mình thấy rỏ máy bay lên xuống…nhất là ban đêm thiệt là đẹp…

-“Anh củng lãng mạn ha…không ngờ đó”…Tuyết cười…

-lảng mạn?không phải đâu,anh không biết cái gì gọi là lảng mạn,chỉ thích là thích thôi…nói thiệt em đừng cười nha…mổi lần đi máy bay…anh sợ máy bay rớt… hihihi……đi đâu cũng thích bằng xe thôi…

-Hả?thiệt?vậy là hai lúa rồi…còn tệ hơn hai lúa nửa à….thời buổi nầy người ta đi máy bay như đi xe đò í…

-ừm…đúng là hai lúa…nhưng tâm lý mà…nà,uống bia không,trong xe có bia lạnh…Đức đưa cho Tuyết lon bia.

-xe nầy cũng đặc biệt ha…phía sau như một cái giường…hớp một ngụm bia…Tuyết liếc xéo cười mĩm…

-Anh đặc biệt làm cho mình đó…có đủ thứ,tủ lạnh…không phải,là thùng lạnh đúng hơn,có đồ ăn vặt…có đủ hết…nhiều khi đi đâu xa,đem theo trái cây …ngay cả lúc ở nhà,thỉnh thoãng cũng có ra xe nằm ngủ…hahaha…

Cái nầy nó ba xạo để tránh né cái nhìn soi mói của người đẹp…chẳng lẻ nói đây là bãi đụ đầu tiên của mình?tính ra hình như trên chiếc xe nầy,ai nó cũng đụ qua rồi..hahaha lần trước cái lần đầu tiên của cô nàng nầy cũng là trong xe nầy đó mà…hèn chi nghi ngờ nhạy cãm như vậy…Hôm nay xui thiệt,người đẹp bị đèn đỏ…ậy…bóp vú chắc cũng được mà…biết đâu?Đức nhìn cái miệng xinh xinh của Tuyết..nó áp môi mình tới…

-Ưưưm…

Đức vừa mút chiếc lưởi thơm tho tay vừa lòn vào áo mơn trớn vùng bụng phẳng phiu…mùi thơm da thịt làm cặc giựt giựt trong quần… cầm tay Tuyết để ngay đủng quần mình…theo phản ứng tự nhiên,nàng ‘vùng vằng’ giật tay ra,nó lại kéo tay nàng tới,dùng ‘sức’ ép giử tay nàng ngay đó…Tuyết ‘khuất phục’ đành để yên…

Thấy nàng ‘khuất phục’ trước dâm uy của mình,Đức đưa tay mờ khóa quần,nhổm mông kéo quần xuống…đã trót thì trét,rờ bên ngoài cũng là rờ thôi thì vào trong mà rờ em nhé…Lần nầy Tuyết không vùng vằng nửa,cứ theo bàn tay ‘chỉ đạo’ mà làm theo…lên xuống lên xuống…

Được đằng đuôi thì lấn đằng đầu…Đức đưa tay cỡi hàng nút áo sau lưng…phần trên chiếc áo đầm hở vai dể dàng được kéo xuống…cái áo ngực được đẫy lên,cặp ngực phơi bày…Tuyết cãm thấy đầu ti chìm trong vùng ẩm ướt…hắn ‘gậm’ mút như đứa trẻ bú sửa mẹ.

Hơi thở Tuyết nặng nhọc,nắm đầu tóc Đức ghì sát thêm vào ngực mình…giờ phút nầy chỉ trong lòng xuân tình rạo rực,trong lòng tiếc nuối…sớm không đến,muộn không đến lại đến ngay lúc nầy…nghỉ trong bụng:”chắc hắn cũng ‘xốn xang’ lắm?…ừm phải rồi…đàn ông mà”…đúng lúc đó Đức rù rì bên tai nàng…

Không biết hắn nói gì…hai má Tuyết đỏ rực…ngượng nghịu…ngần ngừ rồi từ từ cúi đầu xuống…

Chưa ăn thịt heo nhưng nhất định cũng đã từng nhìn thấy heo chạy…thời buổi nầy,chưa từng bú cặc nhất định cũng thấy được người khác bú cặc trong phim,hình ảnh…chỉ cần bấm nút trên di động..cái gì lại không ‘tham khảo’ được?vì vậy Tuyết cũng có chút hiểu biết phải làm thế nào…

E thẹn,ngượng ngùng cuối cùng đôi môi cũng hé mở ra…ngậm cái đó vào…tay Đức chỉ đạo hổ trợ mái tóc nàng lên xuống…

Lần đầu tiên…như vậy khá lắm rồi…mai mốt nầy em sẻ quen thôi Tuyết ạ…

Đức âm thầm đắc chí…cuối cùng cũng dụ được nàng ngậm cặc …

Vài chuyến bay cất,hạ cánh chẵng buồn liếc một cái… nó ngắm đôi môi anh đào ra vào ra vào … em cũng như chị…mới học đã hiểu rồi…trong tương lai cũng không kém chị em đâu…

***

Hiển vừa giận vừa sợ…hắn không biết chuyện gì đã xãy ra…hai gã đàn em thân tín bổng nhiên mất tích…gọi di động không trả lời…chuyện gì đây?Hiển nghi hoặc…có thể nào?rồi hắn gạt bỏ ý nghỉ trong đầu,con bí thư kia không thể nào có bản lãnh như vậy…không có khả năng,chắc là một sự trùng hợp nào đó thôi.

-“Hiển à…đây là việc làm của dân ‘pro’ đó…”Người đàn ông khoãng ngoài 40,ăn mặc tươm tất,đeo kính trắng tròng,trông có vẻ rất trí thức,không gọi Hiển là ‘lảo Đại’,trong lời nói có vẻ ngang hàng…Hùng được coi như là quân sư của Hiển ,thường được gọi là Hùng thư ký,rất được Hiển trọng dụng… trầm tư một hồi lâu,nét mặt rất nghiêm trọng ,Hùng thư ký lên tiếng nói.

-Hả?nói rỏ hơn chút coi.

-Theo tình hình…mình chỉ có thể nói một câu:’người của mình rỏ ràng bị bắt cóc’…thằng Tấn và thằng Minh đều có súng,có kinh nghiệm,hơn nửa trong đồng phục CA…Không ai nghe một tiếng súng bắn,chiếc xe tụi nó tìm thấy ở gần quán Cây dừa…trong xe không có dấu tích gì của một cuộc xô sát…Hiện giờ mất tung tích…Vậy không phải bị bắt cóc thì làm sao giãi thích đây?

-“Bắt cóc CA?chuyện nầy cũng không thể nào…”Quốc, người đàn ông trạc 40,dáng người ủn ỉn nói.

-Đồng ý…nhưng hình như họ biết rỏ mình thậm chí tao nghi ngờ có thể hay không họ biết tẩy mình…

-“Không chứ hả…Hùng à…anh đừng có hù tui đó nha…tụi mình thay tên đổi họ cũng gần 10 năm rồi…”Nét mặt có vẻ lo ngại,Quốc ngập ngừng nói.

-Chỉ là thí dụ thôi…nhưng cũng không phải là vô lý đâu…

-“Đụ má…cho là bắt cóc đi…lý do?bọn nào? Đây là địa bàn của mình…có thằng nào mình không biết?”Hiển nóng giận lớn tiếng chửi thề.

-“Mình không biết họ nhưng ngược lại hình như họ biết mình rất rỏ…đây mới là điều đáng sợ…rỏ ràng rất bất lợi cho mình,họ ở trong bóng tối còn mình ở ngoài sáng…” Hùng thư ký nét mặt nghiêm trọng nói…

-Nhất định phải moi bọn khốn nầy ra… Hùng…chuyện nầy chú ý nhiều một chút,giao cho anh

-Được…

-Còn chuyện kia ra sao rồi?Hiển quay qua Quốc,hất hàm hỏi.

-“Nơi đó đang bị CA niêm phong,không tìm thấy con mẹ kia…con gái mụ ta thì bị bắt cùng với bên mua….”Quốc đáp.

-Đụ má…chuyện gì đâu không…ráng tìm mụ già kia..nếu cần…lật tung cả cái thành phố Cần Thơ cũng phải làm…hơn nữa triệu đô đó…đi làm đi.Giãi tán…

Hiển tức giận mặt đỏ ngầu đá cửa bước ra khỏi phòng…

Trái ngược với căn biệt thự đồ sộ của Trưởng CA Bùi Thế Hiển,ngôi nhà của Phó Chủ tịch huyện Phạm bá Thành là một ngôi nhà rất tầm thường nằm gần chợ Cờ đỏ…mãnh đất khá rộng,có sân trước trồng cây kiển,sân sau trồng rau…một ngôi nhà lý tưởng để vui thú điền viên…

Phó Chủ tịch huyện Phạm Bá Thành hiện nay sống một mình trong căn nhà nầy.Người huyện Cờ đỏ rất khâm phục,ngưỡng mộ vị Phó Chủ tịch gương mẩu,vợ đã qua đời nhiều năm rồi vẩn cu ky một mình,hai đứa con một trai một gái đều đã thành tài và nghe nói đều đang công tác ở thành phố…

Nói tóm lại…Phạm bá Thành là cán bộ đáng kính của huyện Cờ đỏ…người dân lấy làm bất bình cho lảo…lẽ ra chức vụ Bí thư huyện phải là của Phạm bá Thành..nhưng đến giờ phút cuối…tân Bí thư lại là một người từ ngoài đến…lại là một người phụ nử trẻ…đẹp thì có đẹp nhưng làm được cái gì chứ?Cái chức vụ Bí thư tới tay có lẻ là vì dang rộng hay đùi cho lảnh đạo mà tới tay…

Đại khái là vậy…hai ba ngày nay đó là lời xầm xì bất mãn dùm cho Phó Chủ tịch huyện …

Trên chiếc giường rộng ,Phó Chánh văn phòng UBND huyện Cờ đỏ đang trần truồng…tay mân mê vuốt ve cặc của Phạm bá Thành…lảo cũng không mãnh vãi che thân,tay cầm ly Vodka vừa nhâm nhi vừa nghe lời Thu Hoa kể những lời nàng nghe được hai ngày nay…

Ngay lúc nầy,gương mặt của Phó Chủ tịch Thành trông rất là dâm đảng…lào cười đắc ý:

-“như vậy mới tốt…hahaha…để con nhỏ hỉ mủi còn chưa sạch làm Bí thư?anh chống mắt coi cô ta làm được cái gì?vài ngày tới,mình động tay động chân là con nhỏ đó sẻ luống cuống chân tay…chừng đó anh nhãy ra dàn xếp…hahaha…Lảo vừa cười vừa đưa tay bóp vú …ánh mắt đầy dục vọng…

-“Muốn nửa à?có nổi không đó?” Thấy lảo có mòi muốn tái chiến…Thu Hoa cười lẵng lơ liếc nhìn cặc lảo trong tay,lấy ngón tay khều khều chọc ghẹo…tiếc thay,dù nàng có khều cở nào đi nửa,cặc lảo vẩn mềm…rỏ ràng Phó Chủ tịch Thành có lòng nhưng không có sức…

Hoa chồm người,há miệng ngậm vào…vẩn không có gì thay đổi…cặc lảo vẩn mềm…

-Thôi được rồi…không muốn nửa…

Bá Thành bực dọc nói…đây là tử huyệt,là nổi đau khổ của lảo…Hiện nay,huyện Cờ đỏ tuy chưa phải là nhân vậy số 1 nhưng lảo coi như là nhân vật lật tay làm mây úp tay làm mưa…quyền lực và thế lực ngút trời…Cái gì lảo cũng có…

Bá Thành là cáo già,lảo biết làm thế nào để có gương mặt đạo đức của ‘quan phụ mẩu’vì vậy cuộc sống thật của lảo chẵng ai biết…mổi lần muốn hưỡng thụ đời sống đế vương ….lảo về thành phố ăn chơi điếm đàng trác táng đã đời,xong thì quay về…thần không biết quỷ không biết…

Chỉ có Phó chánh văn phòng Thu Hoa là biết tẩy của lảo…nàng biết Phó Chủ tịch Thành vừa dâm vừa ác…lảo là hiện thân của ác quỷ đội lốt cao tăng đắc đạo…mỗi tuần nàng tới đây cho lảo đụ…không phải chỉ cho lảo mà còn cho Trưởng CA Hiển,cháu của lảo đụ…Thu Hoa đem thân thể thỏa mãn cả hai cậu cháu,hai người quyền lực nhất huyện Cờ đỏ để trục lợi…vùng đất nào nằm trong kế hoạch phát triển,công trình nào sẻ do công ty nào thi công đều là do Thu Hoa sắp xếp…tìền hiếu kính,gian lận kiếm được đều là những con số thiên văn…chia làm 3 phần cho 3 người… mấy năm nay,gia tài của hai vợ chồng nàng tăng chóng mặt…tương lai di dân ra nước ngoài sinh sống không còn là vấn đề…

4
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận